Để nỗi nhớ không hóa thành niềm đau
Này cô gái, hãy mở lòng và yêu đi! | |
Đi về phía bình minh | |
Mỗi người trong tình yêu đều là một kẻ ngốc |
Và kể từ đó, em trong tôi là vết cắt. Tôi loay hoay trong suốt nhiều ngày tháng với những câu hỏi mãi chẳng tìm ra lời đáp. Tôi đã làm gì để em phải mệt mỏi? Tôi không tốt điều gì, tại sao mình không thể ngồi lại và nói nhau nghe như những lần trước. Và cả em nữa, liệu rằng khi quay bước ra đi, em có thực sự tìm kiếm được điều gì đó tốt hơn tôi. Hay rồi lại chồng thêm những lỡ làng, vội vã và mất mát?.
Có bao giờ em nghĩ về tôi và những tình cảm còn sót lại. Những điều “đã từng” giữa hai chúng ta bây giờ bỗng trở nên thật phù phiếm. Ngày xưa, chính em đã từng muốn ôm và vỗ nhẹ nên bờ vai tôi những lúc mà chính tôi gục ngã. Để nói với tôi rằng “không sao đâu, mọi chuyện chẳng có gì đâu”, dẫu cho mọi thứ vẫn chẳng thể nào ổn hơn được.
Ngày xưa, tôi đã từng nhìn sâu vào đôi mắt em để ngược thời gian quay về với những gì em đã trải qua. Tôi đã từng cố lý giải tính cách một người, chỉ để hiểu, để thương và yêu em với tất cả những tốt xấu.
Điều ước của chúng ta lúc đó chỉ đơn giản là: khi ta xòe bàn tay ra thì sẽ có người nắm lại. An nhiên và ấm áp.
Có những điều tôi chỉ tự nghĩ chứ chưa bao giờ dám hỏi. Hai chúng mình liệu có còn thương nhau như dạo trước. Em liệu rằng có bỏ hết tất cả những kí ức của chúng mình sau lần mà hai đứa lỡ làng, nghi ngờ rồi xa cách. Có bao giờ tôi trong em là những hồi ức không vui, những suy nghĩ còn vương trong tôi có khi nào với em là nỗi phiền lòng.
Tôi loay hoay trong những suy nghĩ như vậy và chọn cách im lặng. Còn em, có khi nào em cũng giống như tôi?
Mặc kệ tất cả những dối lòng, tôi vẫn dõi theo em. Dõi theo giống cái cách mà một người chờ một người trong những cuộc đón đưa. Cách cơ thể con người ta chưa tan hết một hơi ấm quen. Cách mà ai đó cố ới gọi một người nhưng không nhận được lời đáp. Cảm giác đó có khi là khó chịu, nhưng rồi sau đó lại tự mình vá víu.
Lúc nhận biết được rằng mọi chuyện đã kết thúc, tôi vẫn hay nghĩ về em cùng những hi vọng. Chắc em sẽ tốt thôi, trong những ngày sau đó. Rồi em sẽ tìm được bình yên trong một cái tựa đầu mới. Chúng ta đã hiểu và sẽ chấp nhận là: tôi với em chẳng qua không hợp nhau, hoặc chúng mình đến bên nhau không đúng lúc. Chẳng phải lỗi lầm do ai cả.
Như thế, nỗi nhớ còn lại sẽ không hóa thành niềm đau.
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
LĐLĐ huyện Sóc Sơn: Tôn vinh công nhân, lao động tiêu biểu trong Tháng Công nhân
Khai mạc Lễ hội Du lịch Hà Nội 2024 với chủ đề “Thăng Long - Hà Nội, Thủ đô quyến rũ”
Công bố quyết định công nhận điểm du lịch Lệ Mật, quận Long Biên
Sôi nổi các hoạt động hưởng ứng Tháng Công nhân
U23 Việt Nam chia tay giấc mơ Olympic
Tên 52 phường, xã ở Hà Nội sau sáp nhập
Trao 152 suất quà đến đoàn viên Công đoàn dịp lễ 30/4 - 1/5
Tin khác
Lương hưu tháng 5 sẽ chi trả sau nghỉ lễ 30/4 - 1/5
Cộng đồng 26/04/2024 19:20
Cưỡng chế thu hồi đất thực hiện dự án cải tạo, nâng cấp đường Xuân Diệu
Xã hội 26/04/2024 16:28
Nâng cao hiệu quả thông tin về hội nhập quốc tế UNESCO và ASEAN
Xã hội 25/04/2024 21:42
Nắng nóng trên diện rộng và kéo dài nhiều ngày dịp nghỉ Lễ 30/4-1/5
Cộng đồng 25/04/2024 15:56
Chính sách mới có hiệu lực từ tháng 5/2024
Cộng đồng 24/04/2024 08:12
Hội Nông dân Hà Nội và Lai Châu phối hợp quảng bá, tiêu thụ nông sản, sản phẩm OCOP
Cộng đồng 22/04/2024 17:34
Tăng cường kiểm soát, ngăn chặn quảng cáo cờ bạc, cá độ trái phép trên truyền hình
Xã hội 22/04/2024 16:44
Ngày Trái đất 2024: Hành tinh chống lại nhựa
Cộng đồng 22/04/2024 07:21
Mưa tháng Tư
Cộng đồng 21/04/2024 20:44
Nghệ An vẫn còn nhiều khó khăn trong công tác cai nghiện ma tuý
Cộng đồng 19/04/2024 12:51