Trên tường facebook của người yêu cũ
Tôi muốn sống chỉ để yêu một người | |
Chuyện về ngôi nhà quanh năm không khép cửa | |
Từ bỏ nhau nghĩa là.... |
Mỗi lần như thế tôi vẫn hay tự hỏi: chẳng biết chúng ta đã trở thành “người cũ” từ khi nào nhỉ? Tôi chẳng trả lời được! Có những thứ ngỡ vẫn còn là của mình nhưng trên thực tế là không phải nữa.
Trên tường facebook của người cũ là “những điều tự đoán biết”.
Tôi đoán biết được rằng cô ấy hình như không vui, cô ấy hình như đang chơi vơi từ ngày chia tay tôi. Chúng tôi nợ nhau quá nhiều điều chưa bao giờ nói trọn, rồi những lời hứa chưa làm, những kỉ niệm chưa quên. Hoặc là mình tôi nợ cô ấy. Nợ cả một chuỗi ngày thanh xuân nông nổi và cuồng nhiệt.
Những điều cô ấy thể hiện dường như chỉ là bảy chữ “tôi đã không còn cần anh nữa”. Mọi nhớ quên, yêu hận không biết như thế nào cho vừa.
Tôi thấy gương mặt cô ấy vào mỗi đêm, trước lúc đi ngủ.
Dang dở là sẽ cố tìm, có khi là ngược dòng thời gian. Khoảng thời gian sau chia tay, tôi hay tìm vào trang cá nhân của người cũ để nhận ra một thứ tình yêu rất mới. Tôi tự lý giải cho lý do của xa cách. Thì ra là trong quá khứ, chính bản thân tôi đã có quá nhiều cơ hội để làm cho mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn. Tôi có thể kiên nhẫn một chút để đợi cô ấy dưới trời sương ướt áo.
Những ngày của quá khứ, tôi hoàn toàn có thể bớt chút thời gian mải mê cá nhân của mình để mà quan tâm cô ấy, nghe cô ấy nói về một vài điều vui buồn của cuộc sống này. Như thế, suy nghĩ của chúng tôi đã lại đuổi kịp nhau, khoảng cách đã không lớn và những điều thực tế đã không trơ ra như thứ cần quan tâm duy nhất trong cuộc tình ấy.
Một ngày đẹp trời, lòng tôi chắc hẳn sẽ dịu lại. Trông thấy những tín hiệu của nhau, tim không còn đau, mắt chẳng còn ướt nữa. Rồi khi đó, tôi sẽ an nhiên nghĩ về cô ấy, của những ngày thực tại. Cô ấy ngồi bên ai đó, vai nghiêng nghiêng và mái đầu khẽ tựa.
“Người yêu cũ không tốt với em phải không?” - Chàng trai kia khẽ hỏi.
Cô ấy im lặng, dường như là đồng tình. Hoặc có thể là quá khứ đối với cô ấy đã cũ đến mức không nên nhắc lại nữa. Thế rồi người tôi yêu bắt đầu một kì diệu mới.
Một ngày đẹp trời, điện thoại tôi sẽ khẽ khàng rung. Người nhắn là cô ấy. Chúng tôi nói nhau nghe về hiện tại. Và những ngày cũ lại êm dịu như chưa từng có nỗi đau.
Tôi vẫn tin vào những ngày mai như thế, dù nó chưa đến hay còn rất xa.
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Để giá nhà chung cư không “nóng”
Quận ủy Thanh Xuân trao Huy hiệu Đảng tặng các đảng viên lão thành
Giá vàng thế giới “bất động” giữa lúc Mỹ sắp có tổng thống mới
Cần có thêm cơ chế, chính sách hỗ trợ về nhà trẻ, mẫu giáo cho con công nhân
Tăng tuổi phục vụ tại ngũ của sĩ quan là phù hợp với tính chất, nhiệm vụ của quân đội
Làng đào Nhật Tân: Hoa vẫn nở sau bão Yagi
Lễ kỷ niệm 100 năm thành lập thị xã Sơn Tây diễn ra vào ngày 10/11
Tin khác
TP.HCM: Nhiều vướng mắc về thanh toán không dùng tiền mặt để chi trả BHXH
Cộng đồng 05/11/2024 14:38
Sắc màu văn hóa Chăm qua nghệ thuật dệt thổ cẩm Mỹ Nghiệp
Cộng đồng 05/11/2024 09:51
Ngắm nhìn vẻ đẹp của Hà Nội với loạt tranh vẽ bằng bút bi
Xã hội 05/11/2024 06:30
Hà Nội: Khích lệ tinh thần hiếu học của trẻ em có hoàn cảnh khó khăn
Cộng đồng 03/11/2024 19:03
Tháng 11, cảm xúc và hoài niệm
Cộng đồng 01/11/2024 14:54
Phố Hàng Mã rực rỡ sắc màu dịp Halloween
Xã hội 31/10/2024 06:37
Tổ chức khóa học Kỹ năng lãnh đạo cho phụ nữ thành phố Vinh
Cộng đồng 30/10/2024 19:37
Ngày hội "Gia đình trẻ hạnh phúc" năm 2024: Lan tỏa thông điệp ý nghĩa
Cộng đồng 28/10/2024 10:41
Nhiều tên miền giả mạo nhằm mục đích lừa đảo
Xã hội 26/10/2024 10:54
Hà Nội chú trọng chăm sóc sức khỏe người cao tuổi
Cộng đồng 26/10/2024 10:53