Trên tường facebook của người yêu cũ
Tôi muốn sống chỉ để yêu một người | |
Chuyện về ngôi nhà quanh năm không khép cửa | |
Từ bỏ nhau nghĩa là.... |
Mỗi lần như thế tôi vẫn hay tự hỏi: chẳng biết chúng ta đã trở thành “người cũ” từ khi nào nhỉ? Tôi chẳng trả lời được! Có những thứ ngỡ vẫn còn là của mình nhưng trên thực tế là không phải nữa.
Trên tường facebook của người cũ là “những điều tự đoán biết”.
Tôi đoán biết được rằng cô ấy hình như không vui, cô ấy hình như đang chơi vơi từ ngày chia tay tôi. Chúng tôi nợ nhau quá nhiều điều chưa bao giờ nói trọn, rồi những lời hứa chưa làm, những kỉ niệm chưa quên. Hoặc là mình tôi nợ cô ấy. Nợ cả một chuỗi ngày thanh xuân nông nổi và cuồng nhiệt.
Những điều cô ấy thể hiện dường như chỉ là bảy chữ “tôi đã không còn cần anh nữa”. Mọi nhớ quên, yêu hận không biết như thế nào cho vừa.
Tôi thấy gương mặt cô ấy vào mỗi đêm, trước lúc đi ngủ.
Dang dở là sẽ cố tìm, có khi là ngược dòng thời gian. Khoảng thời gian sau chia tay, tôi hay tìm vào trang cá nhân của người cũ để nhận ra một thứ tình yêu rất mới. Tôi tự lý giải cho lý do của xa cách. Thì ra là trong quá khứ, chính bản thân tôi đã có quá nhiều cơ hội để làm cho mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn. Tôi có thể kiên nhẫn một chút để đợi cô ấy dưới trời sương ướt áo.
Những ngày của quá khứ, tôi hoàn toàn có thể bớt chút thời gian mải mê cá nhân của mình để mà quan tâm cô ấy, nghe cô ấy nói về một vài điều vui buồn của cuộc sống này. Như thế, suy nghĩ của chúng tôi đã lại đuổi kịp nhau, khoảng cách đã không lớn và những điều thực tế đã không trơ ra như thứ cần quan tâm duy nhất trong cuộc tình ấy.
Một ngày đẹp trời, lòng tôi chắc hẳn sẽ dịu lại. Trông thấy những tín hiệu của nhau, tim không còn đau, mắt chẳng còn ướt nữa. Rồi khi đó, tôi sẽ an nhiên nghĩ về cô ấy, của những ngày thực tại. Cô ấy ngồi bên ai đó, vai nghiêng nghiêng và mái đầu khẽ tựa.
“Người yêu cũ không tốt với em phải không?” - Chàng trai kia khẽ hỏi.
Cô ấy im lặng, dường như là đồng tình. Hoặc có thể là quá khứ đối với cô ấy đã cũ đến mức không nên nhắc lại nữa. Thế rồi người tôi yêu bắt đầu một kì diệu mới.
Một ngày đẹp trời, điện thoại tôi sẽ khẽ khàng rung. Người nhắn là cô ấy. Chúng tôi nói nhau nghe về hiện tại. Và những ngày cũ lại êm dịu như chưa từng có nỗi đau.
Tôi vẫn tin vào những ngày mai như thế, dù nó chưa đến hay còn rất xa.
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Phường đầu tiên của quận Tây Hồ nhận danh hiệu “Phường đạt chuẩn đô thị văn minh”
Dư âm đẹp từ Giải bóng đá thường niên Tổng Công ty Vận tải Hà Nội năm 2024
Bắt giữ đối tượng "ngáo đá" cướp ô tô, dùng xẻng đánh người
Từ 25/12: Phụ huynh bắt buộc quản lý hoạt động mạng xã hội của trẻ em dưới 16 tuổi
Từ 1/1/2025, ứng dụng ngân hàng không được ghi nhớ mật khẩu đăng nhập
Bắt đầu chiến dịch kiểm tra vận tải hành khách cuối năm
Tỷ giá USD hôm nay 23/11: Giá USD trên thị trường tự do giảm sâu
Tin khác
Từ 25/12: Phụ huynh bắt buộc quản lý hoạt động mạng xã hội của trẻ em dưới 16 tuổi
Cộng đồng 23/11/2024 08:12
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Cộng đồng 22/11/2024 23:24
Nhân lên giá trị tri thức, giá trị văn hóa trong đời sống xã hội
Xã hội 22/11/2024 15:51
Phụ nữ Hà Nội chung tay thu hẹp khoảng cách giới
Cộng đồng 22/11/2024 15:38
Đượm nồng bếp củi mùa đông
Cộng đồng 21/11/2024 11:00
Ngôi nhà nghĩa tình của các thương, bệnh binh
Cộng đồng 21/11/2024 07:43
30 lời chúc ý nghĩa nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Cộng đồng 18/11/2024 19:34
Liên hoan văn hóa “Phụ nữ dân tộc thiểu số hành động vì bình đẳng giới” năm 2024
Cộng đồng 16/11/2024 13:19
Care For Việt Nam cùng dấu ấn doanh nghiệp vì cộng đồng 2024
Cộng đồng 15/11/2024 17:21
Cô gái khuyết tật và hành trình mang tri thức đến với các em nhỏ
Cộng đồng 15/11/2024 06:39