Mong ước được “sống đủ”

Sống đủ để là mình, là chính bản thân mình chứ không phải để trở thành người khác. Ngay cả với tình yêu cũng chỉ mong yêu nhau vừa đủ để tạo cho nhau một chút gần, một chút xa, một chút ấm áp nhưng thỉnh thoảng cũng để chừa khoảng không cho những cơn gió mát. Để khiến nhau thấy được yêu không phải là lặn ngụp trong vô vàn cảm xúc ngọt ngào, mơ mộng mà yêu là ta hạnh phúc khi lúc khó khăn, mệt mỏi... ta có nhau làm chỗ dựa. Để đến khi ta không còn là hai kẻ trẻ tuổi yêu nhau nữa mà là hai người già gắn kết với nhau bằng hai chữ “tình thân”, thì ta vẫn trân trọng lẫn nhau mà không cảm thấy hụt hẫng…
Tôi thật tâm đắc và đọc không thấy chán trên một trang web nào đó hay một trang mạng xã hội nói về “sống đủ”: “Đủ” để tránh những lúc ta cảm thấy tự ti với chính mình. Cũng như “đủ” để biết mình là ai và mình đang đứng ở đâu, để không tự kiêu với tất cả. Đủ mạnh mẽ để tự vực mình đứng lên sau khi ngã và gắng sức vượt qua mọi khó khăn. Đủ vị tha để ngắm nhìn cuộc sống với một ánh mắt lạc quan. Đủ hoài bão để sống trọn cuộc đời mình với những giấc mơ, để không phí hoài hay dang dở con đường của chính mình với những tháng ngày không mục đích. Đủ niềm tin để tự vẽ màu hồng cho bức tranh cuộc sống dù những mảng xám có nhiều đến bao nhiêu. Đủ màu sắc để không bị trộn lẫn với bất kì một ai đó khác…Đủ nhạy cảm để trái tim mình không dễ bị tổn thương…Đủ tinh tế để không vô tâm và hững hờ trước cuộc sống…
Chỉ một từ “đủ” thôi không phải ai cũng dễ dàng đạt được. Ví như một trái tim quá yếu mềm sẽ khiến bản thân mệt nhoài sau mỗi lần ngã gục và không còn đủ sức để đứng dậy mà bước tiếp. Mọi nỗi đau, mọi thất bại, mọi sự tuyệt vọng chỉ là một điểm dừng chân bé nhỏ trên suốt một chặng đường dài. Nếu muốn đặt chân đến điểm cuối của con đường, chúng ta sẽ phải tự mình bước đi, và đi với một trái tim đủ sức.
Và cuộc đời này sẽ quá dài với những toan tính và bon chen; sẽ quá ngắn ngủi với sự chân thành cùng những điều giả dối nếu chúng ta nhìn nó dưới con mắt của một kẻ không biết đến thứ tha. Nên cần lắm một cái sự sống đủ- đủ vị tha để có thể một lần mỉm cười và rộng lòng với những con người đã cúi đầu nhận lỗi, cuộc đời này sẽ đẹp biết bao… Và trong thực tế, bàn chân vô định có thể sẽ khiến chúng ta đi lạc, rất dài và sẽ rất xa… nhưng những ước mơ không bị từ bỏ có thể đưa chúng ta trở lại. Có lẽ ai cũng đang sống cho mình một cuộc sống với nhiều những ước mong, nhưng hãy biết “đủ” để không tự đưa mình quay về với rất nhiều ảo vọng…
Vì thế đầu xuân, tôi mong mình có được hai từ “sống đủ” .
Thương Thương
Nên xem
Sáng tạo Việt Nam, làm tại Việt Nam - Để dẫn dắt
Năm 2026, phường Thanh Xuân tập trung cao độ hoàn thành giải phóng mặt bằng Dự án đường Vành đai 2.5
Hà Nội dành hơn 150 tỷ đồng chăm lo hộ cận nghèo, hoàn cảnh khó khăn
Khai trương Báo Nhân Dân điện tử tiếng Hàn Quốc
Hà Nội: Bảo đảm khách quan, dân chủ, đúng luật trong giới thiệu ứng cử đại biểu Quốc hội
Lan tỏa niềm tin yêu với Đảng qua Chương trình nghệ thuật “Với Đảng vẹn toàn niềm tin yêu”
Hành trang vững vàng cho học sinh bước vào lớp 1
Tin khác
Giữ bình yên nơi phên dậu Tổ quốc
Cộng đồng 29/12/2025 22:06
Prudential cam kết hỗ trợ các trường mầm non tương lai 3,5 tỷ đồng trong năm 2026
Cộng đồng 29/12/2025 20:36
Trao giải cuộc thi "Lan tỏa tri thức, bước tới con đường tương lai" mùa 2
Cộng đồng 27/12/2025 18:06
Sinh viên trải nghiệm “mưa tuyết” Noel giữa lòng Thủ đô
Cộng đồng 25/12/2025 15:09
Những người lính biên phòng ở A Mú Sung
Cộng đồng 25/12/2025 09:14
Những lời chúc Giáng sinh 2025 hay và ý nghĩa nhất
Cộng đồng 24/12/2025 08:47
Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày lễ Giáng sinh
Cộng đồng 24/12/2025 08:45
Cần 51.000 tỷ đồng đầu tư phát triển Đặc khu Côn Đảo
Cộng đồng 23/12/2025 14:11
Prudential trao 2.600 phần quà Giáng sinh tặng bệnh nhi tại TP.HCM và Hà Nội
Cộng đồng 23/12/2025 10:39
Những chiến sĩ biên phòng ở Ma Lù Thàng
Cộng đồng 22/12/2025 18:36