Đánh rơi
Những khoảnh khắc lặng nhìn | |
Ánh sáng xanh |
Nếu ai để ý kỹ, sẽ thấy người yêu của cô mỗi buổi trưa đều xuống căng- tin ăn cơm. Đó là một chàng trai không có đặc điểm gì nổi bật. Mỗi lần cô bưng cơm ra cho anh, anh thường mỉm cười gật đầu nhẹ một cái rồi ăn một lúc là hết suất cơm. Thỉnh thoảng, anh nhìn theo bóng cô gái bận rộn phục vụ khách, đôi mắt ánh lên cái nhìn hạnh phúc.
Hầu như ngày nào, cô gái cũng mang cơm đến cho chàng trai, họ chỉ trao nhau nụ cười và ánh mắt với những cái gật đầu, như trao nhau những tín hiệu ấm áp.
Gần đây, bỗng xuất hiện một người đàn ông trẻ, bảnh trai, hay ngồi ăn trưa ở cái bàn gần cửa sổ. Ăn xong, bao giờ anh ta cũng gọi cà-phê để ngồi lai rai uống đến 1 giờ 30 phút. Anh ta hình như là sếp ở văn phòng nào đó trong tòa nhà này.
Mỗi lần cô gái bưng đồ ăn cho anh ta, anh ta đều khen: “Ôi ngon quá, nhìn đã thấy muốn ăn ngay rồi”. Rồi anh ta hỏi: “Có phải món này do chính em nấu không?”. Cô gái thường mỉm cười gật đầu.
Hằng ngày, cô mang đồ ăn đến cho người đàn ông ấy. Lần nào anh ta cũng vừa ăn, vừa khen ngon, trong lòng cô thấy vui vui. Anh ta luôn cười, nói những lời bay bổng và khen cô xinh đẹp, giỏi giang.
Cô bỗng để ý người yêu cô chẳng bao giờ khen những món cô nấu. Anh cứ thấy bưng ra là cắm cúi ăn hết sạch. Cô chạnh lòng nghĩ, phải chăng cô nấu dở lắm hay sao mà chẳng bao giờ thấy anh khen một tiếng. Một hôm, cô gặng hỏi anh: “Món em nấu có ngon không?”. Chàng trai đáp gọn lỏn: “Ngon”, rồi lại cắm cúi ăn bằng hết.
Cô thấy giận trong lòng và thầm so sánh người yêu mình với người đàn ông hằng ngày vẫn khen cô nấu ăn ngon kia. Cô thích mang cơm cho anh ta, nán lại một chút để nghe anh ta vừa ăn, vừa tắm tắc khen. Cô rất vui.
Một ngày, cô chia tay với người yêu, vì lý do ở bên anh, cô chẳng thấy mình có chút giá trị nào. Cô gái đi lấy chồng. Mỗi ngày cô đều nấu cho chồng ăn những món ăn mà anh ta đã từng khen ngon, nhưng có hôm chồng cô ăn, có hôm không. Có hôm chỉ ăn vài miếng rồi bỏ, có hôm chê cô nấu đi nấu lại vài món nhàm chán… cô lại buồn.
Một ngày, cô trở lại quán cơm ngày xưa, thấy người yêu cũ ngồi ở cái bàn cũ, ăn trưa. Cô đến bên, hỏi anh: “Ngon không?”. “Không ngon bằng em nấu” - anh trả lời. “Thế mà anh đã bao giờ khen em đâu?”. “Anh không biết khen, nhưng nếu không ngon, thì anh đã không ăn hết” - chàng trai chỉ nói thế. Cô gái lặng người, tiếc nuối một tình cảm chân thật đã đánh rơi…
Bảo Thoa
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Bắt giữ đối tượng "ngáo đá" cướp ô tô, dùng xẻng đánh người
Từ 25/12: Phụ huynh bắt buộc quản lý hoạt động mạng xã hội của trẻ em dưới 16 tuổi
Từ 1/1/2025, ứng dụng ngân hàng không được ghi nhớ mật khẩu đăng nhập
Bắt đầu chiến dịch kiểm tra vận tải hành khách cuối năm
Tỷ giá USD hôm nay 23/11: Giá USD trên thị trường tự do giảm sâu
Giá xăng dầu hôm nay (23/11): Giá dầu thế giới tăng cao nhất trong hai tuần
Giá vàng hôm nay 23/11: Giá vàng miếng SJC, vàng nhẫn đồng loạt tăng cao
Tin khác
Từ 25/12: Phụ huynh bắt buộc quản lý hoạt động mạng xã hội của trẻ em dưới 16 tuổi
Cộng đồng 23/11/2024 08:12
“Manifest” được chọn là từ của năm 2024
Cộng đồng 22/11/2024 23:24
Nhân lên giá trị tri thức, giá trị văn hóa trong đời sống xã hội
Xã hội 22/11/2024 15:51
Phụ nữ Hà Nội chung tay thu hẹp khoảng cách giới
Cộng đồng 22/11/2024 15:38
Đượm nồng bếp củi mùa đông
Cộng đồng 21/11/2024 11:00
Ngôi nhà nghĩa tình của các thương, bệnh binh
Cộng đồng 21/11/2024 07:43
30 lời chúc ý nghĩa nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Cộng đồng 18/11/2024 19:34
Liên hoan văn hóa “Phụ nữ dân tộc thiểu số hành động vì bình đẳng giới” năm 2024
Cộng đồng 16/11/2024 13:19
Care For Việt Nam cùng dấu ấn doanh nghiệp vì cộng đồng 2024
Cộng đồng 15/11/2024 17:21
Cô gái khuyết tật và hành trình mang tri thức đến với các em nhỏ
Cộng đồng 15/11/2024 06:39