Đánh rơi
| Những khoảnh khắc lặng nhìn | |
| Ánh sáng xanh |
Nếu ai để ý kỹ, sẽ thấy người yêu của cô mỗi buổi trưa đều xuống căng- tin ăn cơm. Đó là một chàng trai không có đặc điểm gì nổi bật. Mỗi lần cô bưng cơm ra cho anh, anh thường mỉm cười gật đầu nhẹ một cái rồi ăn một lúc là hết suất cơm. Thỉnh thoảng, anh nhìn theo bóng cô gái bận rộn phục vụ khách, đôi mắt ánh lên cái nhìn hạnh phúc.
Hầu như ngày nào, cô gái cũng mang cơm đến cho chàng trai, họ chỉ trao nhau nụ cười và ánh mắt với những cái gật đầu, như trao nhau những tín hiệu ấm áp.
Gần đây, bỗng xuất hiện một người đàn ông trẻ, bảnh trai, hay ngồi ăn trưa ở cái bàn gần cửa sổ. Ăn xong, bao giờ anh ta cũng gọi cà-phê để ngồi lai rai uống đến 1 giờ 30 phút. Anh ta hình như là sếp ở văn phòng nào đó trong tòa nhà này.
![]() |
Mỗi lần cô gái bưng đồ ăn cho anh ta, anh ta đều khen: “Ôi ngon quá, nhìn đã thấy muốn ăn ngay rồi”. Rồi anh ta hỏi: “Có phải món này do chính em nấu không?”. Cô gái thường mỉm cười gật đầu.
Hằng ngày, cô mang đồ ăn đến cho người đàn ông ấy. Lần nào anh ta cũng vừa ăn, vừa khen ngon, trong lòng cô thấy vui vui. Anh ta luôn cười, nói những lời bay bổng và khen cô xinh đẹp, giỏi giang.
Cô bỗng để ý người yêu cô chẳng bao giờ khen những món cô nấu. Anh cứ thấy bưng ra là cắm cúi ăn hết sạch. Cô chạnh lòng nghĩ, phải chăng cô nấu dở lắm hay sao mà chẳng bao giờ thấy anh khen một tiếng. Một hôm, cô gặng hỏi anh: “Món em nấu có ngon không?”. Chàng trai đáp gọn lỏn: “Ngon”, rồi lại cắm cúi ăn bằng hết.
Cô thấy giận trong lòng và thầm so sánh người yêu mình với người đàn ông hằng ngày vẫn khen cô nấu ăn ngon kia. Cô thích mang cơm cho anh ta, nán lại một chút để nghe anh ta vừa ăn, vừa tắm tắc khen. Cô rất vui.
Một ngày, cô chia tay với người yêu, vì lý do ở bên anh, cô chẳng thấy mình có chút giá trị nào. Cô gái đi lấy chồng. Mỗi ngày cô đều nấu cho chồng ăn những món ăn mà anh ta đã từng khen ngon, nhưng có hôm chồng cô ăn, có hôm không. Có hôm chỉ ăn vài miếng rồi bỏ, có hôm chê cô nấu đi nấu lại vài món nhàm chán… cô lại buồn.
Một ngày, cô trở lại quán cơm ngày xưa, thấy người yêu cũ ngồi ở cái bàn cũ, ăn trưa. Cô đến bên, hỏi anh: “Ngon không?”. “Không ngon bằng em nấu” - anh trả lời. “Thế mà anh đã bao giờ khen em đâu?”. “Anh không biết khen, nhưng nếu không ngon, thì anh đã không ăn hết” - chàng trai chỉ nói thế. Cô gái lặng người, tiếc nuối một tình cảm chân thật đã đánh rơi…
Bảo Thoa
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Giải thưởng Chính VinFuture 2025 vinh danh những khám phá và phát triển vaccine HPV
Phường Thượng Cát phát động phong trào thi đua năm 2026
Đồng hành gìn giữ di sản, nâng tầm chất lượng phục vụ du khách
Vietjet bay hàng ngày giữa TP.HCM và Manila với 7 chuyến khứ hồi mỗi tuần
Hà Nội: Đổi mới, nâng cao chất lượng quản lý thuế
Hội đồng nhân dân xã Gia Lâm thông qua 10 Nghị quyết quan trọng
Từ 1/7/2026, Hà Nội sẽ triển khai thí điểm vùng phát thải thấp trong khu vực Vành đai 1
Tin khác
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Cộng đồng 05/12/2025 19:57
Kỷ niệm Ngày Quốc tế Người Khuyết tật 2025 và công bố báo cáo về an sinh xã hội cho người khuyết tật
Cộng đồng 04/12/2025 19:50
Tăng cường bảo đảm thông tin liên lạc trong thiên tai
Cộng đồng 01/12/2025 16:36
Dịch vụ giao hàng Xanh SM Express dẫn đầu về chỉ số hài lòng khách hàng
Cộng đồng 01/12/2025 14:04
Hà Nội tăng cường quản lý hoạt động sản xuất, kinh doanh và sử dụng hóa chất
Cộng đồng 01/12/2025 09:55
Nhiều chính sách quan trọng có hiệu lực từ tháng 12/2025
Cộng đồng 30/11/2025 17:30
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá quyên góp ủng hộ Mái ấm Thánh Tâm
Cộng đồng 30/11/2025 12:42
Việt Nam chào đón 13 đầu bếp Michelin trong tuần lễ ẩm thực quốc tế
Cộng đồng 26/11/2025 17:43
Báo Người Lao động phát động chương trình “Triệu tập vở cho học sinh vùng bị thiên tai”
Cộng đồng 26/11/2025 13:08
Nghĩa tình cư dân Cầu Giấy gửi tới đồng bào vùng lũ
Cộng đồng 25/11/2025 22:53

