Đêm nghe ai hát
Những chuyến đò ngang | |
Sống như một cơn gió | |
Khúc giao mùa | |
Lá chuyển màu sang thu |
Cuộc sống với nhiều xáo trộn vốn có nhiều khi cuốn con người ta vòng quay bên những nỗi lo. Nỗi lo dài song hành cùng đam mê, nhiệt huyết cuốn con người ta đi hết ngày này đến ngày khác.
Tôi của những ngày tháng hiện tại không muốn bất cứ ai thấy được bản thân tôi đang mệt mỏi. Với người lớn, sự thương hại là không cần. Người lớn cần là một địa chỉ tin cậy, họ cần sự thoải mái, đơn giản và những niềm vui để giải quyết mọi sự một cách hiệu quả. Thế nên họ luôn mỉm cười.
Khoảng thời gian bước dưới ánh mặt trời và mỉm cười, người ta có ít thời gian để nghe những khúc hát. Hoặc họ nghe loáng thoáng, không cần thuộc, cũng chẳng cần tĩnh lại để thấy nó hay dở ra sao.
Ảnh minh họa: Kiều Hạnh |
Năm tháng rực rỡ đó, tôi hình như đã quên đi một cuộc tình từng làm mình đau. Tôi từ bỏ con người ở hiện tại để tập trung cho cái gọi là “phát triển cá nhân”. Đàn ông trẻ tuổi và chưa có gì trong tay, thêm một giờ để học kỹ năng, thêm một ngày để thực nghiệm và say mê với công việc mình theo đuổi cũng đều là đáng quý.
Chúng ta nâng niu tình yêu mình tha thiết như thế nào với đôi bàn tay không? Chúng ta vững vàng như thế nào với những “khối tài sản” người khác cho. Trong an nhàn và mơ mộng, ai là người hiểu được cái giá của hạnh phúc và nước mắt?
Đêm nào đó, nằm giữa lòng thành phố mở một list nhạc cũ, nghe lại những bài hát cũ, hẳn những “người lớn” trong chúng ta đều sẽ nhận ra nhiều cảm giác rất lạ. Trái tim mình vẫn còn một góc để nghe những ngọt ngào. Hi vọng mình vẫn còn vẹn nguyên để cho mất mát hóa thành tiếc nuối.
Ai cũng có một lần trẻ, tuổi trẻ ấy là một chuyến tàu đi đến những mới mẻ, kỳ lạ và may mắn. Chuyến tàu nào cũng có những trạm dừng chân. Có nhiều người dừng lại khi đi được một phần ngắn của đoạn đường, họ chọn cho mình những an nhàn nhỏ bé, chẳng muốn khám phá nữa. Có người đi được một nửa đoạn đường và dừng lại nơi một cánh đồng hoa đủ lưu luyến để giữ chân họ. Nhiều người thì cứ đi mãi theo tiếng gọi của đam mê và nhiệt huyết, như là con tàu không có bến.
Này ai ơi, có thể chúng ta đã từng quên điều mà mình cho là thiêng liêng, có thể rằng chúng ta đã từng để rơi một người thương ta hơn chính bản thân họ, có thể chúng ta sẽ nghĩ lại, khi tàu mình dừng ở một trạm nghỉ, và ta thấy buồn thật buồn. Thì xin đừng đau lòng, hãy nghĩ về những khúc hát trong đêm. Ở bài hát đó, có tiếng cũ của những gì ta từng trải qua. Có dư âm của những điều từng ngọt nhạt.
Là bởi vì những điều đi qua ấy đều đã ở lại, theo những cách rất bất ngờ!
Bảo Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
10 sự kiện nổi bật của ngành khoa học và công nghệ năm 2024
Về nơi "xứ sở nhà thờ" mùa Giáng sinh
Tiếp tục đổi mới mạnh mẽ hoạt động của Mặt trận theo phương châm hướng về cơ sở
Ba cựu Phó Giám đốc sở hầu tòa trong vụ "chuyến bay giải cứu" giai đoạn 2
97 đề tài tham dự Cuộc thi Khoa học, kỹ thuật cấp Thành phố dành cho học sinh trung học
Công đoàn ngành Xây dựng Hà Nội lên kế hoạch chăm lo cho người lao động dịp Tết Nguyên đán
“Quả ngọt” sau hàng năm trời chữa nuốt nghẹn không rõ nguyên nhân
Tin khác
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52
Xuân đẹp nhất khi còn bên bố mẹ
Cộng đồng 19/12/2024 17:42
Độc đáo nghề làm hoa tre
Cộng đồng 19/12/2024 16:30
Phát động chiến dịch “Những mùa xuân nguyên vẹn”
Cộng đồng 19/12/2024 13:21