Đêm nghe ai hát
Những chuyến đò ngang | |
Sống như một cơn gió | |
Khúc giao mùa | |
Lá chuyển màu sang thu |
Cuộc sống với nhiều xáo trộn vốn có nhiều khi cuốn con người ta vòng quay bên những nỗi lo. Nỗi lo dài song hành cùng đam mê, nhiệt huyết cuốn con người ta đi hết ngày này đến ngày khác.
Tôi của những ngày tháng hiện tại không muốn bất cứ ai thấy được bản thân tôi đang mệt mỏi. Với người lớn, sự thương hại là không cần. Người lớn cần là một địa chỉ tin cậy, họ cần sự thoải mái, đơn giản và những niềm vui để giải quyết mọi sự một cách hiệu quả. Thế nên họ luôn mỉm cười.
Khoảng thời gian bước dưới ánh mặt trời và mỉm cười, người ta có ít thời gian để nghe những khúc hát. Hoặc họ nghe loáng thoáng, không cần thuộc, cũng chẳng cần tĩnh lại để thấy nó hay dở ra sao.
Ảnh minh họa: Kiều Hạnh |
Năm tháng rực rỡ đó, tôi hình như đã quên đi một cuộc tình từng làm mình đau. Tôi từ bỏ con người ở hiện tại để tập trung cho cái gọi là “phát triển cá nhân”. Đàn ông trẻ tuổi và chưa có gì trong tay, thêm một giờ để học kỹ năng, thêm một ngày để thực nghiệm và say mê với công việc mình theo đuổi cũng đều là đáng quý.
Chúng ta nâng niu tình yêu mình tha thiết như thế nào với đôi bàn tay không? Chúng ta vững vàng như thế nào với những “khối tài sản” người khác cho. Trong an nhàn và mơ mộng, ai là người hiểu được cái giá của hạnh phúc và nước mắt?
Đêm nào đó, nằm giữa lòng thành phố mở một list nhạc cũ, nghe lại những bài hát cũ, hẳn những “người lớn” trong chúng ta đều sẽ nhận ra nhiều cảm giác rất lạ. Trái tim mình vẫn còn một góc để nghe những ngọt ngào. Hi vọng mình vẫn còn vẹn nguyên để cho mất mát hóa thành tiếc nuối.
Ai cũng có một lần trẻ, tuổi trẻ ấy là một chuyến tàu đi đến những mới mẻ, kỳ lạ và may mắn. Chuyến tàu nào cũng có những trạm dừng chân. Có nhiều người dừng lại khi đi được một phần ngắn của đoạn đường, họ chọn cho mình những an nhàn nhỏ bé, chẳng muốn khám phá nữa. Có người đi được một nửa đoạn đường và dừng lại nơi một cánh đồng hoa đủ lưu luyến để giữ chân họ. Nhiều người thì cứ đi mãi theo tiếng gọi của đam mê và nhiệt huyết, như là con tàu không có bến.
Này ai ơi, có thể chúng ta đã từng quên điều mà mình cho là thiêng liêng, có thể rằng chúng ta đã từng để rơi một người thương ta hơn chính bản thân họ, có thể chúng ta sẽ nghĩ lại, khi tàu mình dừng ở một trạm nghỉ, và ta thấy buồn thật buồn. Thì xin đừng đau lòng, hãy nghĩ về những khúc hát trong đêm. Ở bài hát đó, có tiếng cũ của những gì ta từng trải qua. Có dư âm của những điều từng ngọt nhạt.
Là bởi vì những điều đi qua ấy đều đã ở lại, theo những cách rất bất ngờ!
Bảo Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Trao 152 suất quà đến đoàn viên Công đoàn dịp lễ 30/4 - 1/5
Trí tuệ nhân tạo Earth-2 giúp dự báo thời tiết siêu nhanh, chính xác
Hà Nội điều chỉnh kế hoạch đầu tư công năm 2024
Ngày 27/4: Hà Nội nắng nóng gay gắt, có nơi trên 39 độ C
Hé lộ nguyên nhân khiến 7 công nhân tử vong ở Yên Bái
Tăng tỷ lệ kết nối cung - cầu lao động trên địa bàn huyện Thạch Thất
Quy trình sản xuất thông minh, linh hoạt hơn nhờ ứng dụng công nghệ ánh sáng và IoT
Tin khác
Lương hưu tháng 5 sẽ chi trả sau nghỉ lễ 30/4 - 1/5
Cộng đồng 26/04/2024 19:20
Cưỡng chế thu hồi đất thực hiện dự án cải tạo, nâng cấp đường Xuân Diệu
Xã hội 26/04/2024 16:28
Nâng cao hiệu quả thông tin về hội nhập quốc tế UNESCO và ASEAN
Xã hội 25/04/2024 21:42
Nắng nóng trên diện rộng và kéo dài nhiều ngày dịp nghỉ Lễ 30/4-1/5
Cộng đồng 25/04/2024 15:56
Chính sách mới có hiệu lực từ tháng 5/2024
Cộng đồng 24/04/2024 08:12
Hội Nông dân Hà Nội và Lai Châu phối hợp quảng bá, tiêu thụ nông sản, sản phẩm OCOP
Cộng đồng 22/04/2024 17:34
Tăng cường kiểm soát, ngăn chặn quảng cáo cờ bạc, cá độ trái phép trên truyền hình
Xã hội 22/04/2024 16:44
Ngày Trái đất 2024: Hành tinh chống lại nhựa
Cộng đồng 22/04/2024 07:21
Mưa tháng Tư
Cộng đồng 21/04/2024 20:44
Nghệ An vẫn còn nhiều khó khăn trong công tác cai nghiện ma tuý
Cộng đồng 19/04/2024 12:51