Để nỗi nhớ không hóa thành niềm đau
Này cô gái, hãy mở lòng và yêu đi! | |
Đi về phía bình minh | |
Mỗi người trong tình yêu đều là một kẻ ngốc |
Và kể từ đó, em trong tôi là vết cắt. Tôi loay hoay trong suốt nhiều ngày tháng với những câu hỏi mãi chẳng tìm ra lời đáp. Tôi đã làm gì để em phải mệt mỏi? Tôi không tốt điều gì, tại sao mình không thể ngồi lại và nói nhau nghe như những lần trước. Và cả em nữa, liệu rằng khi quay bước ra đi, em có thực sự tìm kiếm được điều gì đó tốt hơn tôi. Hay rồi lại chồng thêm những lỡ làng, vội vã và mất mát?.
Có bao giờ em nghĩ về tôi và những tình cảm còn sót lại. Những điều “đã từng” giữa hai chúng ta bây giờ bỗng trở nên thật phù phiếm. Ngày xưa, chính em đã từng muốn ôm và vỗ nhẹ nên bờ vai tôi những lúc mà chính tôi gục ngã. Để nói với tôi rằng “không sao đâu, mọi chuyện chẳng có gì đâu”, dẫu cho mọi thứ vẫn chẳng thể nào ổn hơn được.
Ngày xưa, tôi đã từng nhìn sâu vào đôi mắt em để ngược thời gian quay về với những gì em đã trải qua. Tôi đã từng cố lý giải tính cách một người, chỉ để hiểu, để thương và yêu em với tất cả những tốt xấu.
Điều ước của chúng ta lúc đó chỉ đơn giản là: khi ta xòe bàn tay ra thì sẽ có người nắm lại. An nhiên và ấm áp.
Có những điều tôi chỉ tự nghĩ chứ chưa bao giờ dám hỏi. Hai chúng mình liệu có còn thương nhau như dạo trước. Em liệu rằng có bỏ hết tất cả những kí ức của chúng mình sau lần mà hai đứa lỡ làng, nghi ngờ rồi xa cách. Có bao giờ tôi trong em là những hồi ức không vui, những suy nghĩ còn vương trong tôi có khi nào với em là nỗi phiền lòng.
Tôi loay hoay trong những suy nghĩ như vậy và chọn cách im lặng. Còn em, có khi nào em cũng giống như tôi?
Mặc kệ tất cả những dối lòng, tôi vẫn dõi theo em. Dõi theo giống cái cách mà một người chờ một người trong những cuộc đón đưa. Cách cơ thể con người ta chưa tan hết một hơi ấm quen. Cách mà ai đó cố ới gọi một người nhưng không nhận được lời đáp. Cảm giác đó có khi là khó chịu, nhưng rồi sau đó lại tự mình vá víu.
Lúc nhận biết được rằng mọi chuyện đã kết thúc, tôi vẫn hay nghĩ về em cùng những hi vọng. Chắc em sẽ tốt thôi, trong những ngày sau đó. Rồi em sẽ tìm được bình yên trong một cái tựa đầu mới. Chúng ta đã hiểu và sẽ chấp nhận là: tôi với em chẳng qua không hợp nhau, hoặc chúng mình đến bên nhau không đúng lúc. Chẳng phải lỗi lầm do ai cả.
Như thế, nỗi nhớ còn lại sẽ không hóa thành niềm đau.
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Hà Nội: 2 trường THPT tuyển sinh lớp 10 chương trình đào tạo song bằng tú tài
Mỗi học sinh được đăng ký nguyện vọng dự tuyển vào tối đa 3 trường công lập
Khen thưởng nữ điều dưỡng ép tim cứu du khách nước ngoài
Tuyển sinh vào lớp 10 tại Hà Nội: Thí sinh thi các môn chuyên vào ngày 10/6
Yêu cầu thực hiện nghiêm quy định hóa đơn điện tử với hoạt động kinh doanh, bán lẻ xăng dầu
Liên đoàn Lao động huyện Mỹ Đức trao quyết định thành lập 22 Công đoàn cơ sở
TP.HCM: 90% chó mèo đã được tiêm phòng bệnh dại
Tin khác
Giới thiệu tài liệu "Hỗ trợ hành vi tích cực cho trẻ có rối loạn phổ tự kỉ"
Cộng đồng 28/03/2024 17:27
Cơ hội giúp lao động nữ tạo lập sinh kế bền vững
Cộng đồng 28/03/2024 16:33
Bàn giao 11 hệ thống máy lọc nước cho các trường học tại Đà Nẵng
Cộng đồng 27/03/2024 21:31
Lan tỏa những câu chuyện cảm động về cha và con gái
Cộng đồng 27/03/2024 16:18
Tháng Ba nói gì với em
Cộng đồng 27/03/2024 15:32
Cây Gòn - người bạn tuổi thơ
Cộng đồng 26/03/2024 09:29
Hàng chục nghìn người “cháy” hết mình tại sự kiện vì môi trường “Ngày hội Xanh”
Cộng đồng 26/03/2024 06:00
Triển khai nhiều giải pháp nhằm chặn tin nhắn rác
Xã hội 25/03/2024 13:40
Ngày 26/3, ký ức của những năm 90
Cộng đồng 25/03/2024 11:38
Thủ phủ dâu tằm ngoại thành Hà Nội tất bật thu hoạch
Xã hội 23/03/2024 11:33