Cảm ơn xuân nồng nàn
| Xuân về nơi biên giới Tây Nam | |
| Hương sắc mùa xuân trên chợ hoa Vạn Phúc | |
| Nhộp nhịp chợ hoa Thái Bình ngày giáp Tết | |
| Cùng làm nên mùa xuân |
Và sáng nay, một mình buồn dạo phố, thấy má cô gái hàng xóm như hồng hơn, vừa trở về từ chợ hoa. Trên tay cô là những bông hoa tươi rói, như tuổi đôi mươi của cô vậy. Tôi thấy nụ cười cô thật tươi, và hình như, trên tay cô không chỉ là hoa, mà là xuân. “Anh không đi chợ hoa sao?” - Cô hỏi.
Tôi chợt giật mình. Chợ hoa? Chợ hoa thì có quanh năm, nhưng chợ hoa xuân mới thực sự nhộn nhịp. Thì ra, tôi đã nhốt mình trong nhà suốt một tháng để vẽ tranh và không thể cảm nhận thấy sự thay đổi của tiết trời, của những sinh hoạt bên ngoài, của cô hàng xóm tuổi đôi mươi. Ô hay, mình thật khờ khạo, sao lại ngu ngơ, như lạc lõng khỏi thế gian này.
Chỉ năm trước thôi, tôi còn cô đơn, và nay đã là một gã đàn ông có vợ. Năm nay, từ trước tháng Chạp, đã thấy sự lạnh lẽo trong lòng, đã cảm thấy cái Tết sẽ đến thật nghèo nàn, vô nghĩa. Cũng vì thế, mà tôi đã hờ hững với cô vợ trẻ, với tình yêu của mình - người phụ nữ mà tôi đã đón về từ phía mùa xuân. Tự nhiên lại thấy mình chán Tết kinh khủng, chán cả cái không khí náo nhiệt ở chốn phố phường, chỗ người ta tụ tập đông đúc. Chỉ cô vợ trẻ là lủi thủi, đi về, mang một khuôn mặt đượm buồn.
![]() |
| Chợ hoa – nơi không khí xuân tràn đầy, là nơi dễ dàng nhất để cảm nhận hương sắc, để người với người xích lại gần nhau hơn. Ảnh: Đinh Luyện |
Tôi thấy mình ác với vợ, nhưng không còn thiết làm một điều gì khác có ý nghĩa hơn. Tôi những tưởng mình lãng mạn, và cứ mỗi độ xuân về sẽ tràn trề cảm xúc sáng tạo. Nhưng không, năm nay sao thấy lòng rỗng rễnh khó tả.
Ừ, cũng có thể do mình nghèo. Nhiều người vẫn quan niệm nghèo thì đón Tết kém vui, như tôi đây. Trong khi người ta rộn ràng mua sắm, thì mình còn phải vật lộn mưu sinh để kiếm thêm tiền. Một ý nghĩ tiêu cực đã xóa đi sự đón đợi, như tôi đã từng đón đợi xuân. Ngay cả cô vợ trẻ, dường như thấy tôi không mặn mà tết nhất, cũng hờ hững không nói, nhưng dáng vẻ thật tội nghiệp.
Tôi lại càng ru lòng với những ý nghĩ rười rượi. Hàng xóm đã chở xuân đầy nhà, còn ngôi nhà bé nhỏ của tôi vẫn im ỉm. Tôi lại nhốt mình với nỗi đam mê mà không cần biết xung quanh ra sao, thế giới bên ngoài thế nào. Tôi gửi tâm trạng vào một bức tranh với đầy đủ khao khát của một thời trai. Khi mắt mờ, tay chậm, dừng cây cọ thì cũng là lúc nhận ra trời xâm xẩm tối.
“Anh không thấy xuân đã về rồi sao?” Vợ tôi hỏi như thảng thốt. Nhìn gian nhà ngoài, một cành đào tươi rói đang phô sắc phô hương. Tất cả bánh tráo, giò chả, bánh chưng… vợ tôi đã chuẩn bị đủ đầy. “Em đã sắm Tết rồi sao?” - Tôi ngờ nghệch hỏi. “Chẳng lẽ, anh không sắm thì gia đình ta không có Tết hay sao? Anh vẫn là người lãng mạn, người chồng chu đáo tận tình. Em biết điều đó nên em sẽ vẫn mang xuân về. Em nghĩ chắc anh buồn vì điều đó, chẳng lẽ chúng ta quên cả xuân…”
![]() |
| Có đôi khi mùa xuân chỉ đơn giản là nụ cười thiếu nữ, là những bông hoa rực rỡ khoe sắc hoặc cũng có thể đơn giản là ánh mắt đợm niềm vui, ý cười. Ảnh: Đinh Luyện |
Những lời của vợ khiến lòng tôi trỗi dậy một khát khao đón xuân, sau khi chút chạnh lòng qua đi. Tôi ôm lấy vợ mà thấy mình hạnh phúc. Hóa ra, tôi không bằng một cô vợ, cô ấy đã cứu gia đình, đã nối lại sợi dây tình yêu đôi lứa, tình vợ chồng. Vợ cũng chính là người đã nối lại tình xuân cho tôi, thắp cho tôi lửa khát khao yêu thương và tận hiến. Để xuân không cũ, không phí hoài, nhưng rất sinh động, linh thiêng.
Bức tường cũ loang lổ tự nhiên rêu xanh đến ngọt. Cây mai sù sì góc sân tự nảy chồi non. Cả con họa mi như cũng rộn ràng. Trên trời, bao con én cõng ấm mải miết bay rắc lên thành phố. Con người không nhìn được, chỉ có thể cảm nhận. Cũng như không ai có thể nhìn thấy những điều nhân nghĩa trong từng cơn gió nhẹ.
Vâng, lẽ ra tôi phải biết trước điều này, phải gìn giữ được cảm nhận thân tình của mình về những điều nhỏ bé mà đẹp đẽ ấy. Tôi phải cảm nhận một cách thống thiết như tôi đã từng nâng niu những búp non, những giọt sương, kể cả những nụ cười của người yêu trước khi cưới làm vợ.
Xin nói trước xuân một lời tạ lỗi, cả với người vợ thật dịu dàng và đầy yêu thương. Và cũng bởi vì em sẽ mãi là hồn thơ, là tranh, là sức sống của tôi. Em như tia nắng tràn về, như sắc hoa rực rỡ. Tôi muốn nghĩ, lẽ ra, tôi phải tạo ra mùa xuân cho mình trước, và dù bận rộn mưu sinh, thì cũng phải nghĩ rằng, lúc nào xuân cũng luôn ở bên. Cũng như em sẽ chia bớt những gánh nặng, cho tôi nụ cười, hạnh phúc và viên mãn. Phải thế không em nồng nàn?
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Giải thưởng Chính VinFuture 2025 vinh danh những khám phá và phát triển vaccine HPV
Phường Thượng Cát phát động phong trào thi đua năm 2026
Đồng hành gìn giữ di sản, nâng tầm chất lượng phục vụ du khách
Vietjet bay hàng ngày giữa TP.HCM và Manila với 7 chuyến khứ hồi mỗi tuần
Hà Nội: Đổi mới, nâng cao chất lượng quản lý thuế
Hội đồng nhân dân xã Gia Lâm thông qua 10 Nghị quyết quan trọng
Từ 1/7/2026, Hà Nội sẽ triển khai thí điểm vùng phát thải thấp trong khu vực Vành đai 1
Tin khác
Giải thưởng “Vinh danh người truyền lửa”: Tôn vinh những con người bình dị mà phi thường
Cộng đồng 05/12/2025 19:57
Kỷ niệm Ngày Quốc tế Người Khuyết tật 2025 và công bố báo cáo về an sinh xã hội cho người khuyết tật
Cộng đồng 04/12/2025 19:50
Tăng cường bảo đảm thông tin liên lạc trong thiên tai
Cộng đồng 01/12/2025 16:36
Dịch vụ giao hàng Xanh SM Express dẫn đầu về chỉ số hài lòng khách hàng
Cộng đồng 01/12/2025 14:04
Hà Nội tăng cường quản lý hoạt động sản xuất, kinh doanh và sử dụng hóa chất
Cộng đồng 01/12/2025 09:55
Nhiều chính sách quan trọng có hiệu lực từ tháng 12/2025
Cộng đồng 30/11/2025 17:30
Công ty Hoàng Viên Quảng Bá quyên góp ủng hộ Mái ấm Thánh Tâm
Cộng đồng 30/11/2025 12:42
Việt Nam chào đón 13 đầu bếp Michelin trong tuần lễ ẩm thực quốc tế
Cộng đồng 26/11/2025 17:43
Báo Người Lao động phát động chương trình “Triệu tập vở cho học sinh vùng bị thiên tai”
Cộng đồng 26/11/2025 13:08
Nghĩa tình cư dân Cầu Giấy gửi tới đồng bào vùng lũ
Cộng đồng 25/11/2025 22:53


