Sau khi tuyết tan
Chiếc xúc xắc | |
Thỏa thuận kinh hoàng |
Rốt cục nó luôn thất bại bởi không tài nào tìm được những đám mây giống nhau y hệt. Nó nghĩ, ngày nào trời cũng nắng ở nhiệt độ đó, gió cũng lặng như thế này, tại sao những đám mây bay ngang qua lại không giống nhau nhỉ?
Một hôm nó quyết định mang thắc mắc này hỏi mẹ, mẹ nó liền nói: “Lo học bài đi, đừng có để đầu óc lên chín tầng mây rồi lớn lên chẳng làm được cái trò trống gì đâu”. Mẹ bao giờ cũng thế, bận ơi là bận. Mỗi lần nó hỏi câu gì mẹ đều trả lời bằng một câu hỏi ngược lại, kiểu như: “Hỏi thế để làm gì? liên quan gì mà hỏi?”. Hoặc: “Mẹ không biết, hỏi vớ vẩn”.
…Một mùa đông nọ, nơi cao nguyên nó ở nhiệt độ xuống thấp, tuyết phủ trắng cả cánh rừng. Mẹ nó đang ngồi đan bên cửa sổ, bỗng hỏi nó: “Sau khi tuyết tan là gì?”. Nó lập tức trả lời: “Là mùa xuân mẹ ạ”. Mẹ nó xì một cái, nói với nó: “Sau khi tuyết tan là nước, đúng là đầu óc trên chín tầng mây”.
Nó không hiểu tại sao mẹ lại luôn dập tắt sự tưởng tượng của nó, thậm chí cả những mơ ước của nó nữa. Cuộc sống cứ thế trôi đi, nó trở thành một thiếu nữ đơn giản nhất như tất cả những cô gái sống trên cao nguyên. Ngày lại ngày sống trong những giấc mơ đơn giản như chiếc lá trên cây rừng, đìu hiu và buồn tẻ. Nó không cảm thấy hạnh phúc.
Một mùa đông tuyết phủ trắng những ngọn đồi, nó ra bờ suối nhìn dòng nước giờ đã đóng băng trắng xóa, thấy cuộc sống thật đơn điệu. Lúc đó có một bà già đi ngang qua ngồi nghỉ bên bờ suối, run lên vì lạnh. Nó hỏi bà: “Sau khi tuyết tan là gì bà nhỉ?”. Bà già trả lời nó: “Sau khi tuyết tan là mùa xuân cháu ạ. Sẽ ấm áp biết bao”. Mắt nó sáng bừng lên, nhưng rồi nó lại cụp đôi mắt xuống, buồn rầu: “Mẹ cháu bảo, sau khi tuyết tan chỉ có nước mà thôi”. Bà già ngạc nhiên nhìn nó rồi nhẹ nhàng bảo: “Đừng bao giờ trói buộc trí tưởng tượng của mình bởi những suy nghĩ khô cằn của người lớn. Nếu không, ước mơ của cháu sẽ chẳng bao giờ bay ra khỏi được cánh rừng này. Sau khi tuyết tan, chắc chắn phải là mùa xuân, rồi cháu xem”.
…Nhiều năm sau, mẹ nó cầm trên tay cuốn tiểu thuyết của cô con gái, giờ đã là nhà văn nổi tiếng, vẫn chỉ nói một câu: “Sao đầu óc con lúc nào cũng ở trên chín tầng mây thế?”. Nó không có câu trả lời cho mẹ nó, nó chỉ có câu trả lời cho chính mình, rằng sau tuyết tan sẽ là mùa xuân đến.
B.T
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Thông cáo báo chí Kỳ họp thứ 43 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương
Đã thông qua nghị quyết về thu hồi đất tái định cư liên quan Quốc lộ 6
Cụm thi đua số 1 MTTQ Việt Nam thành phố Hà Nội: Thi đua sôi nổi, đạt được nhiều kết quả tốt
Dấu ấn Hội khỏe CNVCLĐ, lực lượng vũ trang và sinh viên quận Cầu Giấy năm 2024
Tập huấn sử dụng tiện ích, tính năng của ứng dụng “Công dân Thủ đô số - iHanoi”
Chuẩn bị tốt nhất cho Lễ kỷ niệm 70 năm Ngày giải phóng Thủ đô
LĐLĐ huyện Hoài Đức kỷ niệm 95 năm Ngày thành lập Công đoàn Việt Nam
Tin khác
Phát động Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”
Cộng đồng 16/07/2024 20:27
Quý vật tìm quý nhân
Cộng đồng 16/07/2024 16:02
Khúc biến tấu của nắng
Cộng đồng 11/07/2024 11:49
Hành trình lấy “ngọc của trời”
Cộng đồng 11/07/2024 11:13
Nhiều dấu ấn đậm nét trong hoạt động đào tạo sau đại học
Cộng đồng 10/07/2024 14:47
Những ai thuộc trường hợp tiếp xúc gần với người mắc bệnh bạch hầu?
Cộng đồng 10/07/2024 09:53
Sống tỉnh thức
Cộng đồng 10/07/2024 06:48
Vũ khúc hoa dâm bụt
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Để Côn Đảo mãi xanh
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Hương vị đoàn viên
Cộng đồng 04/07/2024 10:02