Nghe cánh phượng rơi
| Bừng sắc phượng đỏ ngày hè Hoa phượng vĩ nhuộm đỏ phố phường Hà Nội |
![]() |
| Ảnh minh họa. |
Chỉ khi ngồi trên ghế nhà trường ta mới mong hè đến, trừ những bạn học sinh lớp mười hai. Những bạn này thường lưu luyến sân trường nhiều hơn, họ sắp phải rời nơi mình gắn bó bao năm qua. Chia tay bạn bè để đi tìm một con đường mới, một tương lai mà các bạn đang háo hức mong chờ phía trước.
Còn lại những bạn nhỏ hơn thì mong hè đến, hè đến nơi miền quê được ra đồng tung tăng, được thả mình tắm mát bên dòng sông quê hiền hòa. Hè đến lũ trẻ con được bố mẹ đưa lên thành phố thăm người thân hay về miền quê thăm ông bà. Lũ trẻ con vô tư đến lạ, cứ thế mà mong chờ hè đến. Ấy thế mà khi rời ngôi trường mình gắn bó, bước ra ngoài xã hội với áp lực mưu sinh, khi thấy cánh phượng rơi đâu đó lòng ta lại nhớ về quãng thời gian trên ghế nhà trường.
Năm tháng cứ thế trôi đi. Tôi sinh ra đầu thập niên tám mươi. Có lẽ, tôi đã già hay trong tâm hồn mình già cỗi, để mãi nâng niu về kí ức xa xưa, trân quý những ngày thơ bé.
Sân trường thời học phổ thông là cái gì đó mà mỗi lúc nhắc đến lòng lại bồn chồn, nhớ thầy cô giáo cũ, nhớ bạn bè. Nhớ gốc phượng già nơi sân trường cháy nắng, có cả nỗi nhớ của mối tình đầu ngây ngô. Nhớ cái nắm tay ngượng ngùng e thẹn, tôi lại nhớ em. Không còn là nhớ tình yêu xưa nữa, tôi nhớ em như nhớ một góc sân trường thuở bé. Tôi nhớ em như nhớ buổi học cuối cùng mà thầy giáo gõ gõ cây thước lên mặt bàn.
Lâu lâu, tôi lại lục tìm trong trí nhớ xem những đứa bạn xa xưa bây giờ ra sao, chúng bạn giờ đây đã thành danh. Những lo toan đời thường khiến chúng tôi khó lòng tề tựu. Biết rằng, cuộc sống là thế mà trong tâm vẫn chênh chao. Nắng vẫn trải mình trên tán lá, gió vẫn thì thào để làm cành phượng lay động. Đâu đó trong sân trường hôm nay là ảnh ảo của tôi một ngày xa nhớ, tâm hồn dù muốn dù không vẫn có một ngăn nhỏ một khoảng trời ngày bé. Nơi sân trường vô lo, vô nghĩ. Nơi có bạn bè, có thầy cô, có bảng đen phấn trắng và có cả hình dáng em tôi.
“Khi ta ở, chỉ là nơi ta ở/ khi ta đi, đất bỗng hóa tâm hồn”
Với tôi, ngôi trường trên miền quê yên ắng mới thiêng liêng làm sao, làng quê xưa bình yên đến lạ. Ve vẫn ngân trên phố nơi có hàng phượng vĩ già nua, cái nắng phương Nam như làm tăng thêm nỗi nhớ. Nỗi nhớ sân trường!
Nguyễn Hòa Bình
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Đảm bảo cung cầu hàng hóa, ổn định thị trường dịp cuối năm
Hyundai Thành Công giới thiệu Santa Fe Hybrid tại Việt Nam
Mở rộng thêm phạm vi thành lập văn phòng giám định tư pháp ở một số lĩnh vực
Thông tin lý lịch tư pháp trên VNeID có giá trị pháp lý như Phiếu lý lịch tư pháp
Hà Nội đơn giản hóa 3 thủ tục hành chính lĩnh vực lao động, tiền lương
Hướng tới xây dựng cộng đồng số không ai bị bỏ lại phía sau
Thành ủy Hà Nội giám sát kết quả thực hiện các chuyên đề trọng tâm tại phường Sơn Tây
Tin khác
Hà Nội kiến tạo tương lai với kinh nghiệm từ các Thành phố sáng tạo thế giới
Văn hóa 05/12/2025 13:16
Nâng tầm gạo Việt, lan tỏa năm châu
Văn hóa 04/12/2025 13:38
Bên ấm trà thơm
Văn hóa 02/12/2025 14:32
Chung khảo Liên hoan "Thôn, tổ dân phố văn hóa tiêu biểu" Hà Nội diễn ra ngày 6/12
Văn hóa 01/12/2025 21:03
"Âm nhạc cuối tuần" - Điểm hẹn văn hóa mới bên hồ Gươm
Văn hóa 01/12/2025 13:09
Sôi động “Khai Hoa Huyền Ấn”: Giới trẻ TP.HCM khám phá lịch sử Việt bằng tương tác và công nghệ
Văn hóa 29/11/2025 13:29
Hà Nội khởi động Dự án "Âm nhạc cuối tuần" tại Nhà Bát Giác
Văn hóa 27/11/2025 19:57
Hà Nội sẽ thu phí tham quan đền Bạch Mã, đình Kim Ngân, Di tích số 28 Hàng Buồm
Văn hóa 27/11/2025 13:48
Hà Nội ban hành mức chi mới cho lĩnh vực văn hóa, nghệ thuật và thể thao thành tích cao
Văn hóa 27/11/2025 13:10
Nắng đầu đông
Văn hóa 26/11/2025 22:10

