Thanh Thanh Hiền: “Anh Hinh từng hận tôi lắm”
“Mẹ tôi dặn con nổi tiếng nhưng đừng tai tiếng!” Chia sẻ về gia cảnh nghèo khó thuở nhỏ và người mẹ tảo tần nuôi con khôn lớn, nghệ sĩ Xuân Hinh nhớ mãi lời mẹ dặn khi anh đã thành danh trong sự nghiệp. |
Liveshow của anh Xuân Hinh mà thiếu Thanh Thanh Hiền thì… chắc là không có điều này đâu, phải không chị? Tôi cứ đoán già đoán non rằng anh Hinh sẽ tìm đến chị đầu tiên khi có ý định làm liveshow đánh dấu 40 năm nghề diễn của anh ấy?
Anh Xuân Hinh đã có ý tưởng làm liveshow từ 2 năm nay rồi, từ trước cả khi tôi có ý định làm liveshow cho mình. Anh ấy thường xuyên chia sẻ về việc sẽ làm thế này, thế kia trong liveshow của mình. Thậm chí, anh ấy còn muốn tự mình đứng ra làm. Anh ấy nói: “Cô diễn cho tôi nhé! Bao nhiêu tiền tôi giả cô. Người ta giả cô như thế nào tôi giả hơn thế nữa kia”.
Làm liveshow với nghệ sỹ chưa bao giờ là dễ, làm liveshow chất lượng, được dàn dựng, chọn lựa công phu, đầu tư kỹ càng, đánh dấu chặng đường hoạt động nghệ thuật thì còn khó hơn bội phần.
Với tôi, anh Xuân Hinh là một nghệ sĩ lớn. Nó thể hiện trong cách anh ấy làm việc, cách đầu tư và chọn lựa các chương trình để tham gia. Chính vì vậy, khi anh ấy tổ chức một liveshow nghệ thuật là anh ấy làm một show diễn lớn đúng nghĩa. Tôi thực sự mong anh Hinh làm được một liveshow lớn như vậy.
Chị vừa nói mình cũng có ý định làm liveshow?
Đúng ra, tôi đã tính đến việc tổ chức một liveshow của mình từ trước đó rồi, trong dịp kỷ niệm một năm ngày cưới của mình. Và tất nhiên nếu làm thì tôi cũng mời anh Xuân Hinh tham gia.
Nhưng biết chuyện anh Hinh chuẩn bị làm liveshow trong năm 2016, tôi muốn nhường anh ấy trước. Điều này anh Hinh không biết đâu. Nhưng tôi luôn suy nghĩ phải dành cho anh Xuân Hinh những gì tốt đẹp nhất.
Nghe chị nói đã thấy một tình cảm lớn của chị dành cho anh Hinh. Khán giả hễ nhắc tới Xuân Hinh là nghĩ đến Thanh Thanh Hiền. Hiếm có “mối tình sân khấu” nào bền như thế. Bí quyết nào giữ mối tình ấy lâu đến thế?
Anh Xuân Hinh là người nghệ sĩ quá tài năng. Ông trời chọn đúng anh ấy để ban cái duyên. Cái này không thể khổ luyện mà thành được. Anh chỉ cần nói bâng quơ vài câu là người ta đã thấy buồn cười. Những vệ tinh xoay quanh anh ấy mỗi người có một thế mạnh, nhưng tôi có lẽ thuộc một dạng đặc biệt.
Thanh Thanh Hiền không phải cái gì cũng hay, nhưng được cái là chuyện gì cũng có thể làm được. Nếu anh Xuân Hinh hát một câu chèo thì Thanh Thanh Hiền cũng hiểu lề lối của nó ra làm sao và nối nó như thế nào để hay và để có ý tưởng cho cả phần sau đó để bài diễn của cả hai uyển chuyển, mềm mại chứ không bị gượng ép.
Anh Hinh diễn cạnh tôi luôn được tôn lên và tất cả cái hay của anh đều được đẩy lên đỉnh, tất cả những mặt tốt nhất đều phát sáng mạnh mẽ. Giống như 1 viên kim cương, nếu không có ánh sáng chiếu vào nó thì nó cũng không phát sáng. Thanh Thanh Hiền là người phát sáng cho viên kim cương ấy.
Đã bao giờ chị thấy nhàm khi cứ diễn cặp với Xuân Hinh chưa?
Ai bảo không có nhàm chán. Có chứ. Bởi chuẩn bị thốt ra cái gì là đối phương biết trước rồi. Quá nhàm chán. Nhưng rồi cũng vượt qua vì mình nhìn thấy trước sự nhàm chán ấy. Đáng sợ nhất là không nhận ra mình nhàm chán rồi cứ thế đi vào lối mòn đó. “Câu này anh nói rồi ở vở kia rồi, lớp kịch này na ná cái này. Anh phải khác đi”.
Khi đã lên sàn tập là phải thẳng thắn. Anh Xuân Hinh cũng thế. “Anh nhớ trước đây Hiền đã đổ câu này rồi. Vậy Hiền đừng có đổ nữa.” Chúng tôi góp ý với nhau kiểu như vậy và làm mới liên tục. Không có chuyện làm việc bột phát, làm theo kiểu bản năng.
Nghệ thuật giống như người thợ máy, người thợ máy giỏi thì tất cả các khớp nối của anh đều trơn tru. Chúng tôi cũng vậy. Cũng nhìn thấy những điều chưa hay lắm, nhìn thấy sự nhàm chán nhưng giải pháp là ứng xử thẳng thắn trung thực với nhau. Trung thực giúp ta tồn tại lâu trong lòng khán giả. Trung thực + thẩm mỹ + trình độ sẽ làm nên một tác phẩm hay. Tính trung thực sẽ giúp người nghệ sĩ trường tồn.
Chị còn nhớ những cảm xúc đầu tiên khi diễn xuất cùng anh Xuân Hinh không?
Không (cười lớn). Lần đầu tiên là năm 1991 hay 1992 gì đó, cũng xa xôi lắm rồi, từ khi tôi đoạt giải thưởng ngôi sao sân khấu cải lương. Nhưng lần đó rất dở hơi. Tôi nhớ chứ anh Xuân Hinh không nhớ đâu. Nhắc lại chắc anh ấy ngã ngửa.
Hồi đó tôi mới 22 tuổi. Sau khi tôi đoạt giải thưởng ngôi sao sân khấu cải lương, anh Hinh đến nhà tôi, ngồi rất lâu, nói chuyện trên giời dưới biển. Xong rốt cuộc là mời đi Quảng Ninh diễn hai đêm. Lúc đó cũng không biết được bao nhiêu thù lao, mời là đi thôi.
Nhưng rồi chưa đến lịch đi Quảng Ninh thì cơ quan huy động tôi đi tỉnh để diễn. Bấy giờ tôi là cán bộ Đảng viên của nhà hát nên có lệnh là thực hiện. Thế là tôi phải bỏ show của anh Hinh. Lúc đó không có phương tiện gì để liên lạc, máy nhắn tin không có, không thể gọi điện để nói anh bố trí người khác. Chịu chết.
Về sau tôi mới biết, xe của cả đoàn chờ tôi từ 6h sáng tới 10h giờ trưa ở cổng trường Nghệ thuật Hà Nội rồi mới dám xuất phát. Anh Hinh hận tôi lắm. Mà tôi cũng không biết cách nào để báo cho anh ấy. Anh ghét tôi lắm, tụt cảm xúc hẳn, dù trước đó rất yêu mến tôi.
Mãi tới năm 1995, chúng tôi mới lần đầu tiên hợp tác làm 1 đĩa VCD Xuân Hinh Chơi Trống Bỏi. Có thể khi đó anh ấy đã đủ thời gian để tha thứ cho tôi.
Chuyện này tôi giấu cho tới bây giờ, chẳng ai biết, chẳng ai hỏi. Nếu hôm đó tôi không lỡ hẹn, chắc tôi với anh ấy đã kết duyên nghệ thuật với nhau từ lâu rồi. Giá như lúc ấy tôi có điện thoại di động thì đã chẳng lỗi hẹn khi mà lòng chẳng muốn. Vai đầu tiên diễn cùng Xuân Hinh là chơi trống bỏi và bài hát đầu tiên là bài “Trăm khúc sông”- dân ca quan họ.
Người ngựa - Ngựa người có thể coi là tác phẩm kinh điển mà anh chị đã ghi dấu trong tâm trí khán giả. Trong liveshow lần này, Người ngựa - Ngựa người sẽ tiết lộ bản “full”.
Liệu chị có thể bật mí một số nội dung chưa từng được công bố?
Không. Cái chưa biết đến chính là cái tò mò để khán giả đến với mình. Nhưng chắc chắn nó sẽ phải khác, nó sẽ chứa đựng những phần hay nhất của Người ngựa - Ngựa người kinh điển, sau đấy phải làm mới. Làm mới ở đây là cập nhật đời sống đương đại. Sau 12 năm, cuộc sống Việt Nam khác lắm rồi, phát triển lên rất nhiều. Trình độ xem, trình độ nghe của khán giả Việt Nam nâng lên rất nhiều. Trình độ diễn và ca hát của tôi với anh Hinh bây giờ nó đạt ở cảnh giới cao lên rất nhiều. Không có lẽ mình lại làm y như cũ?
Anh Xuân Hinh nói “dù Thanh Thanh Hiền có chồng tôi vẫn yêu”? Chị nghĩ sao?
Thật à. Nếu thật sự anh Hinh nói điều đó thì anh Hinh là người hết sức đáng yêu và tôi cảm ơn anh ấy. Mà tôi hiểu anh Hinh yêu cái gì ở tôi. Cái tình yêu đó nó không nằm trong phạm trù đạo đức, luyến ái. Tôi có chồng hay không có chồng thì vẫn là người đàn bà nguyên vẹn trong mắt anh ấy. Một người đàn bà làm nghề hay, hát hay thì dù cho tôi có một hay hai ông chồng, một đứa con hay 10 đứa con anh vẫn phải yêu tôi thôi. Cuộc đời này không có người thứ hai giống tôi đâu. Thật mà! Cách tôi nói chuyện với em đấy, em thấy có người thứ hai không? Tôi đáng yêu đến thế cơ mà!
Nên xem
Người phụ nữ giàu lòng nhân ái
Luật quy định như thế nào về hành vi gian lận bảo hiểm?
Ngày 24/12: Giá dầu thế giới giảm nhẹ
Kiểm soát an ninh hàng không dịp Tết 2025
Đường vành đai 4 - Vùng Thủ đô được triển khai tới đâu?
Mở rộng tiêm phòng sởi cho trẻ dưới 9 tháng tuổi
Noel trong tôi
Tin khác
Noel trong tôi
Văn hóa 24/12/2024 08:32
Triển lãm “Thiên Quang”: Tôn vinh nghề thủ công truyền thống
Văn hóa 23/12/2024 11:33
Đám cưới xưa và nay: Kỳ 2: Văn hóa như cái phễu, cần thời gian gạn đục khơi trong
Văn hóa 21/12/2024 13:40
Ngành Văn hóa, Thể thao và Du lịch: Một năm bội thu
Văn hóa 21/12/2024 10:20
"Con đường lịch sử": Bức tranh sử thi về 80 năm Quân đội anh hùng
Văn hóa 20/12/2024 16:54
Hội hoa xuân Ất Tỵ 2025 TP.HCM có chủ đề "Non sông gấm hoa, vui xuân an hòa”
Văn hóa 20/12/2024 15:49
Đám cưới xưa và nay: Kỳ 1: Cốt lõi trong hôn nhân chính là hạnh phúc của con người
Văn hóa 20/12/2024 15:17
Điểm sáng của bức tranh Văn hóa, Thể thao và Du lịch Thủ đô năm 2024
Văn hóa 18/12/2024 20:42
Dấu ấn ngành Văn hóa, Thể thao và Du lịch năm 2024
Văn hóa 18/12/2024 12:11
Múa rối nước: Giữ hồn dân tộc trong đời sống đương đại
Văn hóa 17/12/2024 20:05