Em còn không, những đêm ngồi khóc một mình?
Vẹn nguyên lời hứa | |
Những ngày vỡ đôi | |
Câu chuyện thoáng qua |
Có lúc em tự dỗ mình cho một cái tôi cứng rắn. Em chấp nhận đi đường riêng, lao theo những suy nghĩ riêng, giống như lời ai đó đã nói: tuổi trẻ là phải đánh đổi. Đổi an nhàn lấy vững bền. Đổi vấp ngã lấy sự lì lợm. Chấp nhận cô đơn để có thể tiến mạnh, tiến xa.
Cảm giác ấy như thế nào, khi trong lòng có rất nhiều chuyện chất chứa những hầu như chẳng nghĩ ra một gương mặt mà mình có thể sẻ chia. Câu chuyện hôm nay diễn ra không như chiếc lá rụng trong một mùa thu da diết nhớ.
Ảnh minh họa: Kiều Hạnh |
Chuyện hôm nay diễn ra chẳng giống tiếng dế rít trong lời kể đầu tiên em viết cho một người. Bởi vì người lớn phải xử lý nhiều chuyện phức tạp, đôi khi là lắt nhắt. Bạn bè cùng trang lứa bây giờ cũng bận. Đối tác luôn không thích ta nhiều chuyện. Ta hôm nay muốn sống như một kẻ nghiêm túc, chỉn chu và đàng hoàng.
Đó liệu có phải là một cách thức khác của nỗi cô đơn hay không?
Có buồn không em khi chuyến xe thời gian vẫn đang trôi rất chậm. Ngày mai chưa đến như cách ta mong chờ. Những ước mơ sản sinh, những tâm nguyện chưa vẹn tròn, những điều lòng da diết mà phải bỏ dở có khi nào cùng nhau kéo về cho lòng làm bão.
Tình yêu hôm qua chưa trưởng thành. Nỗi nhớ hôm nay vẫn không thế lớn. Sau nhiều tất bật, ta vẫn thế, chỉ biết sớm tối đi về một mình. Có những yêu thương đôi khi rất thèm, nhưng chỉ dám giấu sâu trong lòng.
Em vẫn thường hay tự nhủ rằng “mình rất ổn” như một cách để bước tiếp trước ngược xuôi áp lực của cuộc sống. Chẳng biết điều gì là ổn cho em. Mấy năm về trước, em đi tìm trọn vẹn cuộc sống trong một vài câu chuyện về tình yêu. Thời điểm bây giờ, trọn vẹn đó em lại tìm trong những yên ổn về công việc:
Cuộc đời này muốn được một phải cố mười. Muốn chạy đến một điểm, phải chuẩn bị sẵn năng lượng để chạy tới những điểm xa hơn. Cứ thế, tất bật luôn chờ đợi mình như một quy luật bất khả kháng.
Em mệt không, khi cứ bước về phía trước, vì những điều có thể hình dung rõ ràng nhưng chưa từng biết được là khi nào có thể chạm tới.
Hạnh phúc nào còn có chỗ cho mình? Người thương nào còn đứng nơi một góc phố đợi? Tuổi trẻ nhiệt huyết đó, em có khi nào buồn không?
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
LĐLĐ quận Hoàn Kiếm bàn giao Công đoàn cơ sở
Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam hội đàm cấp cao với Trung tâm Những người lao động Brazil
Gần 300 đoàn viên, người lao động ngành NN&PTNT dự hội thao ở Đắk Lắk
Những điều người dân cần lưu ý trước khi mua nhà đất
Bầu cử Tổng thống Mỹ tác động như thế nào đến tỷ giá, lãi suất?
Khi nào có kết quả bầu cử Tổng thống Mỹ năm 2024?
Để giá nhà chung cư không “nóng”
Tin khác
TP.HCM: Nhiều vướng mắc về thanh toán không dùng tiền mặt để chi trả BHXH
Cộng đồng 05/11/2024 14:38
Sắc màu văn hóa Chăm qua nghệ thuật dệt thổ cẩm Mỹ Nghiệp
Cộng đồng 05/11/2024 09:51
Ngắm nhìn vẻ đẹp của Hà Nội với loạt tranh vẽ bằng bút bi
Xã hội 05/11/2024 06:30
Hà Nội: Khích lệ tinh thần hiếu học của trẻ em có hoàn cảnh khó khăn
Cộng đồng 03/11/2024 19:03
Tháng 11, cảm xúc và hoài niệm
Cộng đồng 01/11/2024 14:54
Phố Hàng Mã rực rỡ sắc màu dịp Halloween
Xã hội 31/10/2024 06:37
Tổ chức khóa học Kỹ năng lãnh đạo cho phụ nữ thành phố Vinh
Cộng đồng 30/10/2024 19:37
Ngày hội "Gia đình trẻ hạnh phúc" năm 2024: Lan tỏa thông điệp ý nghĩa
Cộng đồng 28/10/2024 10:41
Nhiều tên miền giả mạo nhằm mục đích lừa đảo
Xã hội 26/10/2024 10:54
Hà Nội chú trọng chăm sóc sức khỏe người cao tuổi
Cộng đồng 26/10/2024 10:53