Cốc nước mía
Đâu lại vào đó! | |
Không thể lơ tơ mơ… |
Mỗi ngày, chị thường gọi điện khoe với anh thằng bé con mới biết huơ huơ cái tay để với đồ chơi, rồi nó biết nhìn theo những thứ đung đưa trước mặt, rồi cả việc nó chưa đủ 3 tháng đã biết lẫy. Anh rất hạnh phúc mỗi khi nghe kể về con. Anh mong thời gian một tháng trôi nhanh để anh được về nhà.
Chiều thứ Sáu hôm ấy, anh xin cơ quan cho nghỉ sớm, ra bến xe. Về đến nhà, anh ào vào nựng thằng cu. Chơi với con xong, anh mới quay ra hỏi han xem vợ dạo này ăn uống ngủ nghỉ có đầy đủ không. Vợ anh cười bảo ổn, chỉ là thèm cốc nước ngọt như chè đỗ đen, nước mía.
Nghe thấy thế, mẹ anh nói dóng vào: “Đang cho con bú mà cứ ham ăn uống. Nốc vào cho sướng mồm để thằng bé đi ngoài à?”. Chị liền nín lặng. Anh biết tính mẹ hay nói, nên cũng không nói thêm gì nữa, quay ôm con ngủ.
Đang mơ màng, thì chị khẽ lay anh: “Anh, mẹ đi vắng rồi, anh ra ngoài mua cho em cốc nước mía”. Anh gắt: “Mẹ đã bảo không được uống mấy thứ đó, con đi ngoài đấy”. “Không sao đâu, mấy thứ đó không phải kiêng”. “Mẹ nuôi đến 5 đứa con mà em còn không tin kinh nghiệm của mẹ à?”. “Ngày xưa khác mà…”. Chị chưa nói hết câu, anh đã gắt: “Thôi cô đừng có ham hố, làm mẹ mà ham ăn thì chỉ tổ hại con”. Chị hơi dỗi. “Thôi vậy, anh trông con, em chạy ù đi một tí”.
Nói rồi, chị vội chạy đi. Anh không ngờ, đó là lần cuối cùng chị trò chuyện với anh, bởi chỉ sau mấy phút, chị đã bị một chiếc xe mất lái lao trúng vào người khi đang đứng ở vỉa hè mua nước mía. Mỗi lần nhìn con trai bé bỏng khát sữa khóc đòi mẹ, lòng anh quặn thắt. Mẹ anh thì gào lên: “Khổ thân cháu tôi, mẹ nó mà không ham hố ăn uống thì đâu đến nỗi”. Anh cảm thấy giận chị, vì cốc nước mía mà con anh mất mẹ…
Một hôm, anh bế con lang thang trong xóm, chị hàng xóm hỏi thăm, lúc đó vợ anh đi đâu mà bị xe cán? Anh bảo, vợ em thèm nước mía, nên đi mua bằng được. Chị hàng xóm nói: “Ừ, cô ấy thèm cũng phải, vì ở nhà, bà không cho cô ấy uống nước nhiều, không cho ăn canh vì sợ loãng sữa. Bữa nào cũng cơm với thịt kho mặn, ăn mãi sao chịu nổi. Tội quá”.
Anh cảm thấy xây xẩm mặt mày. Bấy lâu nay, vợ anh chịu khổ mà chẳng kêu ca lấy một lời, còn mẹ anh thì oán trách con dâu cả khi chị đã mất. Nhưng điều anh hối hận nhất chính là đã từ chối mua cho vợ cốc nước mía, nên để chị chết oan uổng.
Diệp Anh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
10 sự kiện nổi bật của ngành khoa học và công nghệ năm 2024
Về nơi "xứ sở nhà thờ" mùa Giáng sinh
Tiếp tục đổi mới mạnh mẽ hoạt động của Mặt trận theo phương châm hướng về cơ sở
Ba cựu Phó Giám đốc sở hầu tòa trong vụ "chuyến bay giải cứu" giai đoạn 2
97 đề tài tham dự Cuộc thi Khoa học, kỹ thuật cấp Thành phố dành cho học sinh trung học
Công đoàn ngành Xây dựng Hà Nội lên kế hoạch chăm lo cho người lao động dịp Tết Nguyên đán
“Quả ngọt” sau hàng năm trời chữa nuốt nghẹn không rõ nguyên nhân
Tin khác
Tạo điều kiện để trẻ em khiếm thị tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 22/12/2024 06:53
Nhân lên niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng
Cộng đồng 21/12/2024 11:47
Quận Thanh Xuân biểu dương cán bộ làm công tác dân số
Xã hội 21/12/2024 10:19
Ra mắt tính năng nhận diện “Ứng dụng chính thức của Chính phủ” trên Google Play
Xã hội 20/12/2024 12:24
Tập huấn kỹ năng truyền thông về sàng lọc trước sinh, sơ sinh cho cộng tác viên dân số
Xã hội 20/12/2024 06:53
Tiếp nhận hơn 107 tỷ đồng dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong năm 2025
Cộng đồng 19/12/2024 23:11
Quận Thanh Xuân hưởng ứng Tháng hành động Quốc gia về dân số
Xã hội 19/12/2024 20:52
Xuân đẹp nhất khi còn bên bố mẹ
Cộng đồng 19/12/2024 17:42
Độc đáo nghề làm hoa tre
Cộng đồng 19/12/2024 16:30
Phát động chiến dịch “Những mùa xuân nguyên vẹn”
Cộng đồng 19/12/2024 13:21