Chong chóng thời gian
![]() |
Căn lều trống |
![]() |
Ánh sáng xanh |
Tiết đông sang. Gió chướng lại về thổi nôn nao bờ lá. Khoảng trời xanh cứ cao vút, mênh mông, để tia nắng ấm sáng nay thêm vàng tươi lấp lánh, mang theo một chút hồng của ngày tháng tuổi thơ…
Nhớ lắm góc trời lao xao mùa gió chướng. Những chiếc chong chóng được làm bằng cọng lá dừa rồi gắn vào đầu cây sậy mà chơi. Ngày ấy, từng chiếc chong chóng cứ thong thả mà quay mỗi khi từng đợt gió thổi về mát rượi. Những tiếng nói, tiếng cười cứ rộn rã góc trời quê. Còn bên kia là khoảng vườn đong đưa hương cam, hương bưởi và những chùm trái sum suê được bàn tay chăm sóc của ba của má. Chiều vàng nghiêng, từng chùm tia nắng cũng nghiêng dài. Những cái bóng của lũ trẻ cứ long nhong mà chơi đùa bên thảm cỏ non xanh phía trước nhà và vẫn những chiếc chong chóng trên tay mà chơi cùng ngọn gió. Chỉ có vậy thôi mà vẫn đầy ắp niềm vui với tuổi thơ mình.
Nhưng tháng năm như dòng nước vô tình trôi mãi. Bao lần đông cứ đến rồi đi. Cây so đũa trước nhà không biết đã bao lần trổ màu tuyết trắng. Giàn đậu rồng của ba trồng cũng bao mùa đơm hoa kết trái. Và tôi cũng đếm từng mùa đông mà nhớ chiếc chong chóng ngày thơ.
Gió chướng về để gợi nhớ một mùa xuân nữa sắp sang hay để cho lòng luyến lưu về kỷ niệm. Tôi cầm chiếc chong chóng lá dừa trên tay mà chạnh lòng hoài niệm. Chong chóng quay hay thời gian cứ quay, để khi ngày tháng đi qua là không bao giờ trở lại. Những nụ cười giòn, những ánh mắt vui cũng trôi vào vĩ vãng. Thời gian cứ mải miết trôi và đã nhuộm lên tóc mẹ cha một màu sương trắng.
Mới đó thôi mà nhìn lại thì đã hơn nửa đời người. Cuộc sống là những bộn bề của công việc. Những vất vả lo toan đôi khi làm tâm hồn khô khan chai cứng bởi chuyện cơm, áo, gạo, tiền…
Tuổi thơ là những trang ký ức thật ngọt ngào. Và ở đó chứa chan bao tình cảm vị tha của một góc trời nhỏ thật thanh bình. Ta cất giữ nó trong lòng để mà nhớ mà thương.
Chiều nay cơn gió chướng thổi về trong tiết trời lành lạnh của mùa đông. Nỗi nhớ dường như cứ chòng chành trong kí ức, nhưng người xưa thì xa rồi, để bao vấn vương cứ se thắt bùi ngùi. Góc trời nhỏ của quê vẫn xanh như màu lá. Tia nắng vẫn hồng đậu mềm trên bờ cỏ. Và ngọn gió vẫn mơn man như khúc tự tình.
Tôi cầm chiếc chong chóng lá dừa trên tay mà nghe nhớ lắm tuổi thơ mình.
Trần Thị Thùy Linh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem

Chỉ tiêu tuyển sinh năm học 2025 - 2026 của các trường có vốn đầu tư nước ngoài

Hà Nội: 9 trường trung cấp được giao tuyển sinh 2.955 chỉ tiêu

Chủ tịch nước Lương Cường tiếp Thủ tướng Cộng hòa Dân chủ Liên bang Ethiopia

“Vươn mình cùng Khoa Thuế và Hải quan”: Đồng hành cùng sinh viên bước vào kỷ nguyên mới

Đối tượng làm sản phẩm giả tự tin đăng ký sở hữu trí tuệ tại cơ quan quản lý

Quận Tây Hồ phát động Tháng Công nhân

Đề xuất thí điểm Viện Kiểm sát nhân dân khởi kiện vụ án dân sự
Tin khác

“Vươn mình cùng Khoa Thuế và Hải quan”: Đồng hành cùng sinh viên bước vào kỷ nguyên mới
Cộng đồng 16/04/2025 20:49

Tỉnh Nghệ An sẽ giảm còn khoảng 130 xã sau sắp xếp
Cộng đồng 16/04/2025 18:00

Miền Bắc và Bắc Trung Bộ sẽ đón nắng nóng trên diện rộng
Cộng đồng 15/04/2025 07:50

Valentine Đen – Ngày lễ của những người độc thân
Cộng đồng 14/04/2025 12:16

Thông tin mới nhất về đợt không khí lạnh đang diễn ra tại miền Bắc
Cộng đồng 13/04/2025 08:12

Tái hiện hình ảnh áo dài phụ nữ Việt Nam đi qua khói lửa chiến tranh
Cộng đồng 12/04/2025 16:18

Vinamilk tặng 50.000 hộp sữa cho thiếu nhi TP.HCM hướng đến sự kiện đặc biệt 30/4
Cộng đồng 11/04/2025 19:32

Tài xế xe công nghệ nhặt được 11 triệu đồng giao nộp Công an
Cộng đồng 10/04/2025 22:38

Mùa rét ngọt năm ấy
Cộng đồng 10/04/2025 13:45

“Đóng vỉ chân dung”: Trào lưu mới của giới công nghệ
Cộng đồng 09/04/2025 14:03