Chong chóng thời gian
Căn lều trống | |
Ánh sáng xanh |
Tiết đông sang. Gió chướng lại về thổi nôn nao bờ lá. Khoảng trời xanh cứ cao vút, mênh mông, để tia nắng ấm sáng nay thêm vàng tươi lấp lánh, mang theo một chút hồng của ngày tháng tuổi thơ…
Nhớ lắm góc trời lao xao mùa gió chướng. Những chiếc chong chóng được làm bằng cọng lá dừa rồi gắn vào đầu cây sậy mà chơi. Ngày ấy, từng chiếc chong chóng cứ thong thả mà quay mỗi khi từng đợt gió thổi về mát rượi. Những tiếng nói, tiếng cười cứ rộn rã góc trời quê. Còn bên kia là khoảng vườn đong đưa hương cam, hương bưởi và những chùm trái sum suê được bàn tay chăm sóc của ba của má. Chiều vàng nghiêng, từng chùm tia nắng cũng nghiêng dài. Những cái bóng của lũ trẻ cứ long nhong mà chơi đùa bên thảm cỏ non xanh phía trước nhà và vẫn những chiếc chong chóng trên tay mà chơi cùng ngọn gió. Chỉ có vậy thôi mà vẫn đầy ắp niềm vui với tuổi thơ mình.
Nhưng tháng năm như dòng nước vô tình trôi mãi. Bao lần đông cứ đến rồi đi. Cây so đũa trước nhà không biết đã bao lần trổ màu tuyết trắng. Giàn đậu rồng của ba trồng cũng bao mùa đơm hoa kết trái. Và tôi cũng đếm từng mùa đông mà nhớ chiếc chong chóng ngày thơ.
Gió chướng về để gợi nhớ một mùa xuân nữa sắp sang hay để cho lòng luyến lưu về kỷ niệm. Tôi cầm chiếc chong chóng lá dừa trên tay mà chạnh lòng hoài niệm. Chong chóng quay hay thời gian cứ quay, để khi ngày tháng đi qua là không bao giờ trở lại. Những nụ cười giòn, những ánh mắt vui cũng trôi vào vĩ vãng. Thời gian cứ mải miết trôi và đã nhuộm lên tóc mẹ cha một màu sương trắng.
Mới đó thôi mà nhìn lại thì đã hơn nửa đời người. Cuộc sống là những bộn bề của công việc. Những vất vả lo toan đôi khi làm tâm hồn khô khan chai cứng bởi chuyện cơm, áo, gạo, tiền…
Tuổi thơ là những trang ký ức thật ngọt ngào. Và ở đó chứa chan bao tình cảm vị tha của một góc trời nhỏ thật thanh bình. Ta cất giữ nó trong lòng để mà nhớ mà thương.
Chiều nay cơn gió chướng thổi về trong tiết trời lành lạnh của mùa đông. Nỗi nhớ dường như cứ chòng chành trong kí ức, nhưng người xưa thì xa rồi, để bao vấn vương cứ se thắt bùi ngùi. Góc trời nhỏ của quê vẫn xanh như màu lá. Tia nắng vẫn hồng đậu mềm trên bờ cỏ. Và ngọn gió vẫn mơn man như khúc tự tình.
Tôi cầm chiếc chong chóng lá dừa trên tay mà nghe nhớ lắm tuổi thơ mình.
Trần Thị Thùy Linh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Thông cáo báo chí Kỳ họp thứ 43 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương
Đã thông qua nghị quyết về thu hồi đất tái định cư liên quan Quốc lộ 6
Cụm thi đua số 1 MTTQ Việt Nam thành phố Hà Nội: Thi đua sôi nổi, đạt được nhiều kết quả tốt
Dấu ấn Hội khỏe CNVCLĐ, lực lượng vũ trang và sinh viên quận Cầu Giấy năm 2024
Tập huấn sử dụng tiện ích, tính năng của ứng dụng “Công dân Thủ đô số - iHanoi”
Chuẩn bị tốt nhất cho Lễ kỷ niệm 70 năm Ngày giải phóng Thủ đô
LĐLĐ huyện Hoài Đức kỷ niệm 95 năm Ngày thành lập Công đoàn Việt Nam
Tin khác
Phát động Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”
Cộng đồng 16/07/2024 20:27
Quý vật tìm quý nhân
Cộng đồng 16/07/2024 16:02
Khúc biến tấu của nắng
Cộng đồng 11/07/2024 11:49
Hành trình lấy “ngọc của trời”
Cộng đồng 11/07/2024 11:13
Nhiều dấu ấn đậm nét trong hoạt động đào tạo sau đại học
Cộng đồng 10/07/2024 14:47
Những ai thuộc trường hợp tiếp xúc gần với người mắc bệnh bạch hầu?
Cộng đồng 10/07/2024 09:53
Sống tỉnh thức
Cộng đồng 10/07/2024 06:48
Vũ khúc hoa dâm bụt
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Để Côn Đảo mãi xanh
Cộng đồng 09/07/2024 08:52
Hương vị đoàn viên
Cộng đồng 04/07/2024 10:02