Càng muốn quên thì lại càng nhớ!
Hôm nay anh đi ngang một ngã tư, tay bất giác run lên một trạng thái chực chờ được nắm.
Hôm nay, anh ngồi lại một góc quán quen, bỗng lòng bình lặng lúc nghe lại bài hát cũ kĩ mà em vốn thuộc nằm lòng.
Hôm nay, anh đi qua một con phố dài, cơn gió tháng Tám xanh xao khua vào sắc vàng của hàng đèn đường cô đơn đổ bóng. Lòng xao xác. Sài Gòn đêm cũng xao xác tiếng bước ai quen.
Hôm nay, như mọi ngày, thì là anh nhớ em!
![]() |
Đó cũng là lúc anh hiểu rằng đừng cố chấp quên đi bất cứ điều gì đã cố chấp nán lại trong tâm khảm. Nó cũng giống như việc cố tẩy sạch một chữ viết sai trên giấy, quá tay lại thành ra một mảng mỏng manh, loang lổ đến xấu xí, nhưng rồi cũng chẳng thể viết thêm gì vào đấy. Chi bằng nhẹ nhàng gạch bỏ chữ ấy đi, hẳn nhiên nó vẫn sẽ vẹn nguyên, chỉ là có thêm một vạch ngang đấy để nhắc nhớ về một sai lầm khi đã chắp bút mực sa.
Nghĩa rằng, anh chẳng cần cố tẩy xóa bất cứ ký ức gì về em, chỉ cần nhủ lòng mình đó là thứ đã-qua, đã-xa và mãi-mãi-không-thuộc-về, nhưng chỉ cần ngoái nhìn, cả một vùng kỉ niệm đổ tràn niềm thương một thời từng gối đầu vẫn đấy, vẫn vẹn nguyên. Để anh còn biết có những ngày cũ đã từng là của nhau, đã từng đủ đầy những chênh chao giữa dòng đời hối hả, đã từng tất tả tìm nhau mỗi lúc giận hờn, nhưng rốt cuộc đã chẳng có phận đời phận kiếp nắm tay đi đến cuối trời cuối đất. Rốt cùng chỉ có nỗi đau chia xa là thật, chỉ biết cười nhạt trước được - mất của thói đời!
Nhưng trang giấy còn dài, gạch một chữ rồi phải viết lại đúng hơn và chắc tay viết tiếp. Đời cũng còn dài, anh cũng sẽ bước tiếp đến những ngày mai, chẳng cần cố chấp quên những ngày lầm lạc, chỉ cần bỏ mặc nó với dấu gạch ngang kia, còn lại cứ bình tâm phó thác, mặc thời gian. Chỉ là mọi thứ phải tự thân đi – đến, đừng gắng gượng, cưỡng cầu, để rồi lòng loang lổ những vệt hằn lao tâm và chùn tay không dám viết tiếp tên người thương đời mình.
Ai chẳng từng một lần viết sai. Ai chẳng từng một lần buông tay và tự làm mới lòng mình để ngày mai yêu lại. Chỉ khác nhau ở chỗ người ta chọn cách cố chấp học quên hay bền lòng để đấy - một thứ kỉ vật đáng giá không thể chạm vào, không thể thuộc về, nhưng lạ thay cũng chẳng thể đẩy nó lùi xa vào miền quên lãng.
Hôm qua không giữ những điều lầm lạc, hôm nay sao đưa lòng mình khác lối ngày xưa?
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Amway Việt Nam khánh thành kho trung tâm triệu đô tại Thành phố Hồ Chí Minh
Điều kiện hưởng chế độ dưỡng sức, phục hồi sức khỏe sau ốm đau
Sắp diễn ra Triển lãm quảng bá sản phẩm OCOP, làng nghề phục vụ du lịch tại xã Thanh Oai
Lan tỏa giá trị nhân văn của chính sách an sinh
T&T Group và tỉnh Cà Mau ký kết hợp tác, nghiên cứu triển khai nhiều dự án lớn
Giữ vững thành tích, đổi mới công tác giáo dục trong mô hình chính quyền đô thị hai cấp
Hà Nội thành lập 2 Ban Chỉ đạo tháo gỡ vướng mắc thể chế và quy hoạch
Tin khác
Nestlé trao tặng phòng máy tính giúp học sinh tiếp cận công nghệ
Cộng đồng 17/11/2025 22:29
Thúc đẩy văn hóa đọc, lan tỏa tinh thần học tập suốt đời
Cộng đồng 16/11/2025 06:36
Một đôi giày mới, cây đàn nhỏ, hộp sáp màu… Gieo hạnh phúc từ những điều nhỏ bé
Cộng đồng 13/11/2025 17:10
Tôn vinh người nông dân trong hành trình phát triển nông nghiệp bền vững
Cộng đồng 07/11/2025 22:36
Prudential lan tỏa tinh thần nhân ái với chương trình “PRU Tình nguyện” 2025 tại Lào Cai
Cộng đồng 07/11/2025 19:47
UNIQLO Việt Nam chung tay hỗ trợ người dân thành phố Huế khắc phục hậu quả mưa lũ
Cộng đồng 04/11/2025 18:00
"Hành trình Cỏ bốn lá": Trao cơ hội, gieo hy vọng cho những gia đình hiếm muộn
Cộng đồng 01/11/2025 15:47
Herbalife Việt Nam tiếp tục đồng hành tổ chức chương trình “Sinh viên Thế hệ Mới 2025”
Cộng đồng 01/11/2025 10:30
Từ bóng đêm đến bình minh: Hành trình bền bỉ của người bảo vệ
Cộng đồng 01/11/2025 10:26
Quy định mới nhất về tổ chức hệ thống khuyến nông các cấp
Cộng đồng 28/10/2025 09:06

