Truyện ngắn:

Một cuộc chạy trốn

Hắn gọi điện cho nàng, bỗng hơi run lên khi nghe tiếng nàng ở đầu bên kia. “Em nghe đây”. Em nghe đây, sao xa lạ quá. Cái cảm giác lạnh chạy dọc sống lưng hắn. “Em này, anh có một nguyện vọng cuối cùng..”...
Buồn đủ rồi thì hãy rời xa nhau
Vội vã yêu lặng lẽ rời
Chạm một ánh mắt

“Anh nói đi”. Nàng nói thế, hắn vẫn thấy bất an, có thể nguyện vọng của hắn không được chiếu cố. “Anh muốn chúng ta ở bên nhau… lần cuối”. Im lặng, những khoảnh khắc của sự im lặng luôn làm người ta khó thở trong cái dồn dập của sự chờ đợi mông lung. “Vâng, ở đâu?”. “Chỗ cũ”. “Được, bao giờ?”. “Hết giờ làm, anh sẽ đến đón em”. “Ok”.

Cái từ ok cụt lủn thốt ra từ người đàn bà mà hắn đã từng yêu, đã từng ôm ấp, sao hắn thấy như một tảng băng vừa bị hắt sang phía hắn, làm lạnh đến thấu tim gan. Hắn cúp máy, không thể làm được việc gì nữa, ngồi nhìn kim đồng hồ nhích từng quãng nhỏ. Tình yêu vốn không phải là thứ vô hạn trong một cuộc tình. Duyên sinh duyên diệt, tình đến tình đi, là quy luật mà thôi, vậy mà sao hắn vẫn thấy khó có thể chấp nhận được.

Hắn và cả nàng nữa, đã phải đấu tranh đến kiệt sức để thống nhất với nhau rằng, đây đã là đoạn cuối của con đường, nếu đi tiếp sẽ là con đường đồng sàng dị mộng …

Một cuộc chạy trốn

5 giờ, hắn lái xe đến chỗ nàng. Đường mắc kẹt, tim hắn như nhảy vọt ra ngoài. Hắn đã đi trên con đường như mắc cửi này nhiều đến nỗi không đếm nổi, nhưng chưa lần nào hắn thấy bức bối vì tắc đường đến vậy. Hắn sợ hắn đến muộn, hắn sợ nàng đổi ý, hắn sợ giấc mơ cuối cùng vụt tan biến chỉ bằng một dòng tin nhắn nào đó. Hắn sợ tin nhắn.

Sau một giờ đồng hồ, hắn cũng đến nơi. Nàng đã chờ hắn ở sảnh của cơ quan. Nhìn từ xa, hắn thấy nàng hình như nhỏ bé hơn xưa, gầy gò hơn, mệt mỏi hơn và u buồn hơn. Hắn bỗng muốn giữ khoảnh khắc này trong tim, nàng nhỏ bé in trên nền chiều hoàng hôn mùa đông lạnh.

Nàng nhìn thấy hắn, vội vã tiến lại rồi bước vào trong xe, hai bàn tay xoắn chặt vào nhau. “Lạnh quá” - nàng khẽ kêu lên, hai tay đút sâu vào túi áo. “Đưa tay đây cho anh” - hắn với lấy tay nàng, giữ chặt trong lòng bàn tay mình. Nàng không nói gì, cứ để yên, rồi lặng im.

Hắn lái xe ra ngoại ô. Đường thoáng hơn, những mảnh không gian như được lắp ghép lại bởi một mầu vàng sậm hơi u buồn cứ loang loáng trôi đi. Hắn không nghĩ gì, đầu rỗng tuếch. Thà thế còn hơn, bởi nếu nghĩ thêm gì nữa, chắc là chỉ còn những vụn vỡ rời rạc, làm hắn vô định hướng với chính mình.

Chuông điện thoại của nàng reo lên, nàng nhìn hắn rồi một lúc mới bấm máy nghe. “Mẹ đi công tác, tối không về, con ăn cơm với anh, học bài ngoan nhé”. Nàng nói thế rồi cúp máy. Hắn vẫn lái xe đi, thấy những chua xót trào lên trong ngực. Những đứa trẻ, phải chăng đó chính là những đắn đo của cuộc tình mà người ta không thể bước tiếp?

Hắn rẽ vào con đường cũ, nhưng đã rộng hơn ngày trước. Những hàng tre cao hơn và vàng vọt hơn bởi tán lá đã già cũ. Cái gì rồi cũng sẽ cũ đi, rồi cũng sẽ tách rời, rồi cũng sẽ lỏng lẻo với sự gắn bó. Nhưng hắn vẫn nuối tiếc.

Hắn đi trước, nàng theo sau, bước vào khách sạn. Những bậc thềm đá trầm chuyển mầu khi bóng tối tràn lan. Hắn lấy chìa khóa rồi bước lên bậc cầu thang, nàng theo sau. Trước đây, hắn vẫn dắt nàng lên những bậc thang này, nhưng lâu lắm rồi. Nay, những viên đá đã được thay mới sáng bóng hơn, huy hoàng hơn, còn hắn và nàng trở thành hai cá thể tách rời. Hắn mở cửa, bật điện, khẽ nhấc chiếc túi xách trên vai nàng xuống. Nàng vẫn thơm tho bởi mùi nước xả vải trên áo quần, hắn bỗng nôn nao.

“Em…”. Nàng vừa định cất lời, hắn đã áp hai ngón tay vào môi nàng. “Em đừng nói gì hết, hãy lặng im cùng anh”. Hắn sợ lắm mỗi khi nàng cất lời. Đã từ lâu những giông gió đến từ đôi môi ấy, đôi môi đã cho hắn biết bao nhiêu mật ngọt, biết bao khoái cảm, nhưng cũng đã cho hắn biết bao cay đắng, vụn vỡ.

Nàng im lặng đi vào phòng tắm, hắn kéo nàng đứng lại để hắn vào trước, kiểm tra vòi nước nóng. Xong xuôi hắn bảo nàng vào tắm. “Tắm cùng em, được không?”. Nàng nói thế, hắn không phản đối. Hắn gội đầu cho nàng, đã lâu lắm rồi hắn không làm thế, những quầng bọt trắng xóa đọng trên người nàng trông như những đụn mây che ngang một bức tranh khỏa thân. Hắn thấy nàng xấu xí hơn trước, mọi đường nét dường như vỡ tung ra. Hắn bỗng thấy nghèn nghẹn ở cổ.

Một cuộc chạy trốn

Hắn lặng im, nàng lặng im, chỉ có tiếng nước róc rách trên đỉnh đầu. Hắn cọ lưng cho nàng, dùng vòi sen dội nước lên người nàng rồi chà đi chà lại bằng bàn tay mạnh mẽ. Xong xuôi, hắn với cái khăn khoác lên người nàng rồi cố níu chặt hai đầu khăn như sợ nàng bị lạnh. “Vào trong chăn đi cho khỏi lạnh rồi anh sấy tóc cho em”. Nàng vào trong chăn, nhưng vẫn run lên, hắn quàng tay ôm cả tấm chăn bông đang gói chặt lấy nàng. Hắn lấy máy sấy, sấy từng lọn tóc cho nàng. Mái tóc khô dần, những sợi bạc trồi lên trên đỉnh. Nhiều quá, hắn thấy mắt cay cay.

Xong xuôi, hắn chui vào trong chăn, nàng nằm co rúm lại như sợ sự va chạm. Hắn hiểu động thái đó, hắn hơi đau, nhưng hắn chấp nhận. Hắn xoay người nàng lại, úp vào ngực hắn, nghe âm thanh của sự im lặng, của những đổ vỡ, của một thời khắc chuyển dời những mảnh vụn tình yêu về nơi xa lắc. Hắn ôm nàng một lúc rồi hắn tìm môi nàng. Cái hôn mặn chát, chẳng biết nàng khóc hay hắn khóc.

Chuông điện thoại của hắn, hắn với tay định tắt, nhưng nàng bảo: “Anh nghe đi”. Hắn bấm máy nghe. “Bố không về ăn cơm, hai anh em ăn đi”. Hắn tắt máy, quay lại với nàng. “Vì sao mình phải làm thế này? Nó có giúp gì cho anh không?”. Hắn biết là không, nhưng hắn đã trót rồi. Hắn tưởng gặp nàng, ở bên nàng lần cuối sẽ khiến hắn gom góp được những mảnh vỡ lại mà cất giữ, nhưng hình như hắn thấy những mảnh vỡ ấy đã trôi tuột đi đâu mất, chỉ còn lại sự gượng gạo trong những cố chấp của tình yêu.

Hắn ngăn lời nói của nàng bằng cái hôn bạo liệt. Lần cuối! Hai tiếng ấy vang lên trong tim hắn, hắn hiểu hết nghĩa của nó. Lần cuối, nghĩa là sau đó là không bao giờ, là mất. Bởi vậy, hắn vơ trọn cái lần cuối ấy một cách điên cuồng, hắn chẳng cần biết nàng đồng tình hay ghê sợ, chỉ biết hắn cần nàng một lần chịu đựng vì hắn như thế.

Một cuộc chạy trốn

Nàng mệt nhoài, hắn mệt nhoài. Hắn nằm sấp lên người nàng khẽ vuốt ve những sợi tóc sù sì trên trán nàng. “Cái trán bướng này, già rồi vẫn bướng”. Hắn dùng ngón tay gõ vào trán nàng. Nàng bật cười: “Bướng thì anh mới không chịu được”. “Anh vẫn chịu được, chẳng qua vì em không chịu được cái bướng của em thôi”. Nàng cười, nếp nhăn tràn trên khóe mắt. Giá như lúc nào nàng cũng cười như thế, cũng dịu dàng như thế thì có lẽ…

Tiếng gõ cửa dồn dập vang lên cắt đứt phút dây ấm áp của hắn, hắn bực mình nói to. “Ai đó?”. “Cảnh sát đây, mở cửa”. Hắn dậy mở hé cánh cửa. “Có chuyện gì thế?”. “Đề nghị anh chị mở cửa để kiểm tra..”. “Chúng tôi là vợ chồng”. “Đề nghị anh chị cho xem chứng minh thư và giấy đăng ký kết hôn”. “Chúng tôi không mang theo”. “Vậy mời anh chị mặc quần áo rồi xuống dưới nhà để khai báo”.

Hắn quay lại, bảo nàng mặc quần áo. Trong mắt nàng là sự lo lắng, hoảng hốt, nhưng hắn đã ôm lấy vai nàng trấn an. “Không sao đâu, chắc có vụ gì đó thôi”. Nàng nép bên hắn, cúi gằm mặt. Bên dưới có rất nhiều người và cảnh sát. Hắn không ngờ mọi việc lại trở nên tồi tệ đến thế, đến cái lần cuối cùng được ở bên nàng mà cũng không thể trọn vẹn. Hắn thấy thương nàng và vòng tay hắn bỗng dưng xiết chặt hơn.

Hắn trình chứng minh nhân dân của nàng, của hắn. Viên cảnh sát nhìn hai người bằng ánh mắt khiến hắn khó chịu vô cùng. “Hai địa chỉ khác nhau, vậy sao là vợ chồng? Anh chứng minh thế nào?”. “Vì tôi chưa làm lại chứng minh nhân dân”. “Mời anh chị về đồn, chúng ta làm việc tiếp”. Hắn làm sao có thể chứng minh được hắn với nàng là vợ chồng?. Nàng thì mệt mỏi, sợ những ánh mắt đang soi mói nhìn, cứ cúi gằm xuống ngực. Cái lần cuối cùng này biết đâu với nàng với hắn lại không thể quên theo một cách khác?.

Chẳng còn cách nào, hắn đành gọi điện cho cậu con trai. Mười phút sau cậu đến, nhìn hắn và nàng như nhìn hai kẻ vừa rơi từ Sao Hỏa xuống. Nàng đỏ mặt khi bắt gặp ánh mắt của cậu ta, còn hắn thì phớt lờ. Sau khi hắn trình tờ giấy đăng ký kết hôn mà cậu con vừa mang đến, hắn quay lại. Con hắn bảo: “Bố với mẹ nên có một chuyến du lịch vài ngày, con nghĩ… thế là ổn”. Nó cười, nụ cười bí hiểm rồi quay sang nàng: “Có vẻ như chuyến công tác của mẹ gặp rắc rối nhỉ”. Nàng đỏ mặt, ban nãy nàng vừa dối con là đi công tác, giờ thì bị nó bắt quả tang tại trận.

Thằng bé về rồi, hắn dắt nàng ra xe. Con đường đã ngả tối, chuẩn bị hòa vào màn đêm. Hắn bỗng thấy một đốm sáng tràn lên trong tim. Hắn vừa cảm nhận được nàng, trong giây phút mặn nồng cuối cùng, khi nàng ở trong vòng tay hắn. “Có lẽ thằng bé nói đúng” - hắn bảo. “Về chuyện gì?” - nàng hỏi. “Về chuyện chúng ta nên đi nghỉ vài ngày ở đâu đó”. Nàng im lặng, cái im lặng không làm hắn sợ, có một chút hy vọng vừa nhem nhóm lên. Một lúc sau, nàng nói: “Tuần sau chúng ta phải ra tòa rồi”. “Điều đó có ý nghĩa gì với em không?”. Nàng lại im lặng.

Cuộc hôn nhân của nàng với hắn, cũng đã 20 năm, chẳng nhẽ lại kết thúc bằng một phiên tòa? Sự cố chấp và ương bướng của hai kẻ gàn dở đi tìm cái tôi quá lớn của chính mình, dù nó chẳng đáng giá bằng một vết chân chim trên khóe mắt nàng. “Anh nghĩ, chúng ta có thể trốn phiên tòa đó không?” - nàng hỏi hắn, nụ cười bỗng chốc nở trên môi. Hắn thấy lòng nhẹ bẫng. Hắn vòng xe lại, nàng ngạc nhiên hỏi: “Sao thế, đi đâu?”. “Chúng ta đi trốn”.

Trời đêm, những vì sao mờ nhạt lẩn khuất trên nền trời trong ngày gió lạnh, nhưng hắn thấy lòng thênh thang. Hắn nắm chặt lấy tay nàng, khẽ bảo: “Đường còn xa lắm, em ngủ đi”. Nàng khẽ gật đầu rồi lim dim mắt. Hắn nhớ ngày xưa, nàng thường bảo: “Khi yêu hãy nắm chặt tay nhau. Em muốn anh nắm chặt tay em khi em ngủ”. Đã bao lâu rồi? Bàn tay hắn buông lơi. Hắn bỗng thấy tiếc nuối. Bây giờ hắn sẽ nắm tay nàng lại, thật chặt.

Đêm nay, hắn sẽ đưa nàng đi thật xa, đủ để chạy trốn khỏi phiên tòa.

Phạm Bảo Thoa

Có thể bạn quan tâm

Nên xem

Thông cáo báo chí Kỳ họp thứ 43 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương

Thông cáo báo chí Kỳ họp thứ 43 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương

Trong các ngày 15 và 16/7/2024, tại Hà Nội, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã họp Kỳ thứ 43. Đồng chí Trần Cẩm Tú, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương chủ trì Kỳ họp. Tại Kỳ họp này, Ủy ban Kiểm tra (UBKT) Trung ương đã xem xét, kết luận một số nội dung sau:
Đã thông qua nghị quyết về thu hồi đất tái định cư liên quan Quốc lộ 6

Đã thông qua nghị quyết về thu hồi đất tái định cư liên quan Quốc lộ 6

(LĐTĐ) Ngày 16/7, Ủy viên Trung ương Đảng, Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Hà Nội Nguyễn Thị Tuyến đã tiếp xúc cử tri huyện Chương Mỹ sau Kỳ họp thứ 17, Hội đồng nhân dân (HĐND) Thành phố khóa XVI, nhiệm kỳ 2021 - 2026.
Cụm thi đua số 1 MTTQ Việt Nam thành phố Hà Nội: Thi đua sôi nổi, đạt được nhiều kết quả tốt

Cụm thi đua số 1 MTTQ Việt Nam thành phố Hà Nội: Thi đua sôi nổi, đạt được nhiều kết quả tốt

(LĐTĐ) Ngày 16/7, tại Quận ủy Hai Bà Trưng, Cụm thi đua số 1 Ủy ban Mặt trận Tổ quốc (MTTQ) Việt Nam thành phố Hà Nội đã tổ chức Hội nghị sơ kết phong trào thi đua 6 tháng đầu năm, triển khai nhiệm vụ trọng tâm 6 tháng cuối năm.
Dấu ấn Hội khỏe CNVCLĐ, lực lượng vũ trang và sinh viên quận Cầu Giấy năm 2024

Dấu ấn Hội khỏe CNVCLĐ, lực lượng vũ trang và sinh viên quận Cầu Giấy năm 2024

(LĐTĐ) Chiều 16/7, tại Trung tâm Văn hoá - Thông tin, Thể thao và Du lịch quận Cầu Giấy, Hội khoẻ công nhân, viên chức, lao động (CNVCLĐ) lực lượng vũ trang và sinh viên quận Cầu Giấy năm 2024 chính thức bế mạc. Hội khỏe đã để lại dấu ấn, khơi dậy khí thế, nhiệt huyết của đông đảo đoàn viên, người lao động quận Cầu Giấy.
Tập huấn sử dụng tiện ích, tính năng của ứng dụng “Công dân Thủ đô số - iHanoi”

Tập huấn sử dụng tiện ích, tính năng của ứng dụng “Công dân Thủ đô số - iHanoi”

(LĐTĐ) Tính đến ngày 15/7/2024, ứng dụng iHanoi đã hơn 52.000 tài khoản, tiếp nhận 338 phản ánh kiến nghị của người dân. Hiện ứng dụng đã lọt top 7 trên Bảng xếp hạng Mạng xã hội của Apple và top 12 Bảng xếp hạng Mạng xã hội của Android.
Chuẩn bị tốt nhất cho Lễ kỷ niệm 70 năm Ngày giải phóng Thủ đô

Chuẩn bị tốt nhất cho Lễ kỷ niệm 70 năm Ngày giải phóng Thủ đô

(LĐTĐ) Ngày 16/7, Ban Chỉ đạo Chương trình số 01-CTr/TU của Thành ủy Hà Nội (khóa XVII) về “Tăng cường công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng, xây dựng Đảng bộ và hệ thống chính trị thành phố trong sạch, vững mạnh; đẩy mạnh cải cách hành chính giai đoạn 2021 - 2025”, tổ chức Hội nghị đánh giá kết quả 6 tháng đầu năm, triển khai nhiệm vụ 6 tháng cuối năm 2024.
LĐLĐ huyện Hoài Đức kỷ niệm 95 năm Ngày thành lập Công đoàn Việt Nam

LĐLĐ huyện Hoài Đức kỷ niệm 95 năm Ngày thành lập Công đoàn Việt Nam

(LĐTĐ) Sáng 16/7, Liên đoàn lao động (LĐLĐ) huyện Hoài Đức tổ chức Kỷ niệm 95 năm Ngày thành lập Công đoàn Việt Nam (28/7/1929 - 28/7/2024), 45 năm thành lập Công đoàn huyện Hoài Đức (28/7/1979 - 28/7/2024) và phát hành cuốn "Lịch sử phong trào công nhân viên chức lao động và Công đoàn huyện Hoài Đức giai đoạn 1979 - 2024".

Tin khác

Phát động Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”

Phát động Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”

(LĐTĐ) Trung ương Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Việt Nam, Cổng Thông tin điện tử nhân đạo quốc gia 1400, Nền tảng thiện nguyện MB và các cơ quan, đơn vị phối hợp thực hiện chương trình kêu gọi đồng bào, chiến sĩ cả nước, với trách nhiệm, nghĩa tình hãy đồng hành, ủng hộ Chương trình “Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam năm 2024”.
Quý vật tìm quý nhân

Quý vật tìm quý nhân

(LĐTĐ) Trong cuộc sống đầy bon chen và xô bồ, có những giá trị không thể đong đếm bằng tiền bạc hay vật chất. Ngay cả khi xã hội phát triển theo hướng hiện đại và thay đổi nhanh chóng, triết lý “Quý vật tìm quý nhân” vẫn luôn giữ nguyên giá trị của nó, nhắc nhở chúng ta rằng, mọi vật quý giá đều cần tìm đến những tâm hồn biết trân trọng và nâng niu chúng. Đó không chỉ là một niềm tin mà là một chân lý mãi mãi tồn tại trong mọi thời đại.
Khúc biến tấu của nắng

Khúc biến tấu của nắng

(LĐTĐ) Nắng thức dậy một ngày hè! Nắng rực rỡ trên những vòm cây, tán lá, nắng mênh mang trên khắp nẻo sơn hà, nắng trải dài trên những cánh đồng xa, nắng chu du trên những con đường dài bất tận! Vẻ ngời ngời của nắng tô làn da thiếu nữ thêm hồng hào, tươi trẻ. Nắng tung tăng cùng đàn con trẻ trên sân trường chộn rộn. Nắng tô điểm cho những lá hoa thêm thắm sắc tươi màu. Muôn ngàn đóa hướng dương kiêu hãnh vươn mình đón nắng như thể chúng sinh ra là vì có nắng.
Hành trình lấy “ngọc của trời”

Hành trình lấy “ngọc của trời”

(LĐTĐ) Dám từ bỏ công việc ổn định để bắt đầu một ngã rẽ mới mà biết trước là rất nhiều khó khăn, vất vả, chị Phạm Thị Kiều Oanh - Giám đốc Công ty cổ phần Sinh thái ruộng rươi đã trở thành người tiên phong phát triển mô hình nông nghiệp sinh thái cộng sinh lúa - rươi tại Việt Nam.
Nhiều dấu ấn đậm nét trong hoạt động đào tạo sau đại học

Nhiều dấu ấn đậm nét trong hoạt động đào tạo sau đại học

(LĐTĐ) Sáng 10/7, tại Văn Miếu Quốc Tử Giám, Học viện Hành chính Quốc gia đã tổ chức thành công Lễ Bế giảng và trao bằng Tiến sĩ, Thạc sĩ năm 2024. Gần 300 học viên cao học, nghiên cứu sinh được vinh danh và nhận bằng tốt nghiệp buổi lễ.
Những ai thuộc trường hợp tiếp xúc gần với người mắc bệnh bạch hầu?

Những ai thuộc trường hợp tiếp xúc gần với người mắc bệnh bạch hầu?

(LĐTĐ) Theo Quyết định số 3593/QĐ-BYT của Bộ Y tế ngày 18/8/2020, người tiếp xúc gần với ca bệnh bạch hầu gồm: Người sống cùng nhà, học sinh cùng lớp, nhóm trẻ chơi chung, người làm cùng nhóm, người ăn ngủ cùng, sinh hoạt tôn giáo chung, ngồi cùng phương tiện, chăm sóc bệnh nhân không bảo hộ, tiếp xúc trực tiếp.
Sống tỉnh thức

Sống tỉnh thức

(LĐTĐ) Sống tỉnh thức là hành trình nhận thức và điều chỉnh bản thân để tìm thấy tự do nội tâm và ý nghĩa cuộc sống. Bằng cách hiểu và giải phóng khỏi những ràng buộc nội tâm, sống theo trái tim và trân trọng hiện tại, chúng ta đạt được sự bình an và hạnh phúc thực sự.
Vũ khúc hoa dâm bụt

Vũ khúc hoa dâm bụt

(LĐTĐ) Lặng nghe mùa hạ muốn rời gót, chút rực rỡ cuối cùng dành lại cho màu hoa dâm bụt. Màu hoa diễm lệ nở thắm thiết giữa nắng và gió, vấn vương e ấp sắc đỏ tươi sáng. Thật xứng đáng là thứ ánh sáng cuối cùng bừng lên mang tất cả sinh khí và thần sắc của mùa hạ.
Để Côn Đảo mãi xanh

Để Côn Đảo mãi xanh

(LĐTĐ) Côn Đảo là điểm du lịch nghỉ dưỡng và tham quan nổi tiếng của tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu với các bãi tắm và Khu bảo tồn thiên nhiên Vườn Quốc gia Côn Đảo. Việc bảo vệ, gìn giữ môi trường tại Côn Đảo có ý nghĩa hết sức quan trọng, không những thể hiện sự tôn nghiêm, tôn kính đối với các liệt sĩ đã nằm lại nơi đây mà còn thể hiện ý thức bảo vệ thiên nhiên, góp phần phát triển bền vững huyện đảo Côn Đảo.
Hương vị đoàn viên

Hương vị đoàn viên

(LĐTĐ) Đang mải mê với những bản kế hoạch trên máy tính, mẹ tôi gọi điện thoại nhắc ngày giỗ bố sắp đến. Tôi cười tươi bảo: “Con nhớ ngày giỗ bố mà, con nhất định sẽ về sớm”. Tắt máy, lòng bỗng se sắt nhớ bố da diết, nghe dậy hương cháo cá lóc thoang thoảng trong tâm trí.
Xem thêm
Phiên bản di động