Thà có một góc bé nhỏ mà thân thương

12:43 | 06/09/2019
(LĐTĐ) Tôi yêu lắm những điều kỳ lạ khi màn đêm đến. Chắc em không khi nào hiểu được cảm giác của tôi, mỗi lần lướt qua những nỗi buồn kẻ khác.
Em không đổ tôi, nhưng mà...
Con người không yêu chỉ vì hạnh phúc

Có mấy giây tôi dừng lại để cảm nhận những điều từ trong đôi lời xót xa của người đối diện. Những câu nói vụng về không chắc đã cho họ nhận biết được rằng tôi đang nghĩ về riêng họ.

Tôi vốn dĩ thích sống cuộc đời của một giọt nước, một chiếc lá hoặc một cánh chim. Tôi phấn khích trước mọi tần số cảm xúc va vào tâm trí. Tai luôn nghe chuyện người lạ, chưa khi nào nhiều phán xét đúng sai. Tôi mải miết chạy đi tìm những điều kỳ diệu và tinh tế nhất của tâm hồn.

Khi con người ta cảm thấy đồng điệu, khi tiếng lòng của từng người trong số chúng ta cất lên, chúng ta sẽ tự biết mình phải làm gì và đi về đâu. Vệt sáng trong những ngày tôi còn trẻ, chặng đường vẽ lên những nét vẽ tâm hồn, tôi chưa khi nào muốn dừng lại.

Thà có một góc bé nhỏ mà thân thương
Ảnh minh họa: Khánh Huyền

Có nhiều đêm tôi co mình trong chiếc hộp phố thị. Giờ tan làm, đôi mắt chỉ chú ý tới đường đi. Đất Hà Nội đông người, đường Hà Nội đi không phải để nhìn để ngắm. Mọi người hỏi tôi “tại sao lại đi đi về về khi đường từ nhà tới công ty là hơn 30km?”. Tôi không biết làm thế nào để giải thích. Làm sao để nói với họ về những con đường dài và xanh, về ánh bình mình tràn vào ô cửa mỗi khi ngày mới đến.

Hơn hết, tôi thích thức dậy lúc nửa đêm không làm phiền người khác. Tôi thích làm nhiều thứ một mình, không tham gia những cuộc vui. Nhưng đương nhiên, tôi vẫn yêu những người đang bên tôi!

Cuộc sống về cơ bản là hành trình của sự thay đổi.

Chúng ta bước về phía trước, làm một vài điều trước đây mình không thích, trở thành một con người mà lúc xưa mình từng ghét đắng ghét cay. Chúng ta thích nghi và trưởng thành dần với những nhiệm vụ mà cuộc đời trao tặng. Ít ai biết, tâm hồn chúng ta đã đôi lần vỡ ra trong những đổi thay ấy rồi lại khâu lành để tiếp tục bước đi.

Nhưng có trăm năm nữa tôi vẫn yêu bằng thứ tình yêu chẳng chịu trưởng thành. Vẫn thấy được cảm xúc của một người trở về và một người đi mất.

Giống như em từng nói với tôi: “Thà có một góc bé nhỏ mà thân thương, Còn hơn có cả thế giới rộng lớn mà xa lạ...”.

Diệp Anh

© 2021 Ghi rõ nguồn "laodongthudo.vn" khi phát hành lại thông tin từ website này