Chúng ta đứng bên cạnh một bữa tiệc… Những người đặc biệt Xin hãy đối xử dịu dàng với con... |
![]() |
Chúng ta tước khỏi mình những chiếc lá không còn vui
dù không chắc đã úa vàng cằn cỗi
níu giữ một yêu thương mà lòng đêm nào cũng ngập thêm bóng tối
đợi đến bình minh để xưng tội
nhưng trái tim chẳng hề thứ tha…
***
Những tháng 12,
đều đã mang chúng ta ra khỏi nắng ấm rồi bỏ vào giá buốt phía dưới thịt da…
Không biết khi nào cần trưởng thành hơn hay cứ lặng im bé bỏng
mọi vực sâu bước qua đều để lại một giọt nước mắt chẳng thể khóc
khi chỉ còn tìm thấy trong lòng mình hy vọng
chúng ta mới hiểu thêm đời sống
là phải luôn cho phép trên môi tiếng cười…
***
Những tháng 12,
đều đã hẹn chúng ta nhìn ngắm một buổi chiều không bóng người…
Để biết rồi đây cô đơn chỉ là điều bình thường trong những khoảng trống
cố lấp đầy bằng bao cuộc vui thì bên kia vẫn không thể nào lành lặn
chúng ta đã sống một cuộc đời có nhiều hơn một gương mặt
nên khi ánh đèn vụt tắt
chẳng thể trách không ai hiểu được mình…
***
Những tháng 12,
đều không vì chúng ta mà thắp lên những vệt sáng lung linh…
Mọi cái nắm tay trong cuộc đời đều có cái giá phải trả
chúng ta ấm áp biết bao nhiêu hay lạnh băng như đáy sâu nằm bên sỏi đá
lòng người sau cùng cũng chỉ là một hạt mầm xa lạ
đi tìm những hạt mưa thật nhẹ
ôm ấp và vỗ về yêu thương…
***
Những tháng 12,
nhắc cho chúng ta nhớ trong tim ai cũng có một góc khuất của dỗi hờn!
Nguyễn Phong Việt
Đường dẫn bài viết: https://laodongthudo.vn/nhung-thang-12-163492.html
In bài viết© 2021 Ghi rõ nguồn "laodongthudo.vn" khi phát hành lại thông tin từ website này