![]() | Ai sẽ đứng bên trời cùng mình |
![]() | Khi ta mỉm cười và nói... |
![]() | Chỉ tại lòng mình… |
![]() | Áo dài kể câu chuyện về 21 Di sản văn hóa |
![]() |
Mình có thể ngồi ở một vỉa hè phố thị hay một dốc đồi
thảnh thơi với quần jean và áo sơ mi trắng
trời mù sương hoặc bình yên với một chút nắng
lúc lòng người phẳng lặng
café hay trà gì cũng ngon...
Mình mỉm cười một mình vì nhận ra vẫn thích làm trẻ con
thứ nghĩ suy giản đơn nhưng chân thật
ghét một con người và thương một con người đều là những khoảnh khắc
rồi lãng quên như một cái chớp mắt
đến mình còn chưa kịp nhận ra...
![]() |
Mình không tha thiết gì nữa kể cả những chuyến đi xa
bàn chân giờ chỉ cần đi về thật chậm
thỉnh thoảng co lên ôm tận sâu vào trong ngực
trong những khuya trở mình thức
để mình đừng hoang mang…
Mình thật sự mong mình bé nhỏ giống hạt mồ hôi dính vào chiếc khăn
cũng phải nhớ mình từng là khó nhọc
nên không cần tranh giành vì đằng nào mình cũng biến mất
một ngày nào đó ở trong đất
là hạt bụi thôi...
Mình sẽ yêu thương những buổi sáng vì thấy mình reo vui
khi nhắm mắt vẫn nhận ra mùi hương quen thuộc
những con người đã yêu thương mình và từ chối mình đều được
chào đón
trong ký ức
có dấu chân mình đi qua…
Một chặng đường dài
hãy để mình học cách bắt tay với phong ba!
Nguyễn Phong Việt
Đường dẫn bài viết: https://laodongthudo.vn/da-di-mot-chang-duong-dai-111403.html
In bài viết© 2021 Ghi rõ nguồn "laodongthudo.vn" khi phát hành lại thông tin từ website này