Việt Nam qua ô cửa kính
| Hương ký ức, vị tình thân Mùi của mẹ |
![]() |
Ninh Bình lùi dần về sau, đồng lúa trải dài như một tấm chiếu hoa của tháng ba đang vào vụ. Tàu lướt qua những rặng nhãn xanh, những bụi tre nghiêng mình soi bóng xuống mương nước đang níu chân một vài con cò trắng nhẩn nha tìm cá. Qua ô cửa, tôi thấy Việt Nam đang trôi chậm rãi, nhẫn nại, thâm trầm như một bài thơ lục bát từ câu hát ru của bà.
Tôi thiếp đi rồi tỉnh giấc ở Vinh, mưa rơi lất phất trên mái tàu như tiếng thì thầm của xứ Nghệ dịu dàng, sâu lắng. Qua Quảng Bình, đất hẹp lại với những dãy núi đá vôi sừng sững, biển xám lặng như một khúc tráng ca và trong ánh nhìn người lính, tôi thấy cả sự kiên cường và bình yên của đất nước.
Sáng ở Huế, sương và mùi trầm nhẹ vương trong gió. Ga An Cựu yên ả như một bức thư tay chưa kịp gửi. Huế đón tôi bằng mái ngói rêu phong, bằng giọng hò lẫn trong sương sớm. Qua đèo Hải Vân, một bên núi, một bên biển, có người khẽ vén rèm nhìn sóng trôi như muốn giữ lại trong tim hình dáng quê hương đang lùi dần phía sau.
Tàu chạy qua Quảng Ngãi, nơi có những con đường làng rợp bóng keo; qua Phú Yên – mảnh đất có nhiều hơn một buổi chiều đẹp; rồi Khánh Hòa - nơi biển xanh quấn lấy những con thuyền như một tình nhân không rời. Trên chuyến hành trình, tôi ngồi cạnh một người đàn ông mang chiếc vali cũ kỹ, bên trong là bánh tráng và hạt tiêu mẹ già gửi vào cho con. Việt Nam của tôi đôi khi chỉ là những điều nhỏ xíu như thế mà gói ghém cả một đời người.
Khi tàu bắt đầu lướt qua những vùng đất cuối cùng của Nam Trung Bộ, nắng như mật ong rót xuống đường ray. Thành phố mang tên Bác hiện ra không rực rỡ ngay tức khắc mà như một tấm lụa lớn dần căng ra theo chiều ánh sáng. Ở đây, không ai chờ ai quá lâu, cũng chẳng để ai cô đơn mãi, người ta sống nhanh nhưng biết mở lòng.
Giữa nhịp sống ấy, tôi bỗng thấy lòng mình chùng xuống như thể sau mỗi trạm dừng, vẫn còn đâu đó những miền đất đang vẫy gọi trong sâu thẳm ký ức và ước mơ. Tôi biết mình vẫn còn nợ với đất nước nhiều chuyến đi chưa trọn. Còn Tây Bắc mùa nắng vàng, nơi ruộng bậc thang cong mềm như nét mày thiếu nữ. Còn biển Rạng, biển Ninh Chữ với sóng bạc đầu và tiếng gió kể chuyện ngàn xưa. Còn làng gốm Bàu Trúc lặng lẽ bên sông Dinh… Có những nơi tôi mới chỉ đi qua bằng lời kể của người khác, bằng ảnh cũ úa màu, bằng tiếng hát vọng lại giữa một buổi chiều nghe chênh vênh. Tôi mong mình sẽ đi, bằng đôi chân, bằng đôi mắt và bằng cả trái tim đang lớn dần lên cùng tổ quốc. Và nếu ai đó hỏi, tôi đã mang gì sau hành trình ấy, tôi sẽ nói: Một quê hương đủ rộng để yêu thương và đủ sâu để nhớ suốt một đời.
Trần Trọng
Nên xem
Khát vọng kiến tạo thành phố Khoa học và Đổi mới sáng tạo của Thủ đô
Mùa lễ hội Noel đầy cảm xúc của Tập đoàn Mường Thanh
Imperia Holiday Hạ Long hưởng lợi lớn từ quy hoạch và hạ tầng mới
Fulham vs Crystal Palace: Derby London với nhiều ẩn số khó lường
Nhận định Napoli vs Juventus: Sân nhà Maradona tiếp sức cho Napoli
Giá xăng dầu hôm nay (7/12): Giá dầu thế giới đi lên trong phiên cuối tuần
Tỷ giá USD hôm nay (7/12): Giá USD thị trường tự do tăng cả 2 chiều mua và bán
Tin khác
Dự án âm nhạc định kỳ cuối tuần phục vụ người dân và du khách tại Vườn hoa Lý Thái Tổ
Văn hóa 06/12/2025 19:57
Liên hoan thôn, tổ dân phố văn hóa tiêu biểu 2025: Gắn kết cộng đồng, giữ gìn bản sắc Hà Nội
Văn hóa 06/12/2025 15:56
Khai mạc Ngày hội Việt Nam hạnh phúc - Vietnam Happy Fest 2025
Văn hóa 06/12/2025 15:49
Hà Nội kiến tạo tương lai với kinh nghiệm từ các Thành phố sáng tạo thế giới
Văn hóa 05/12/2025 13:16
Nâng tầm gạo Việt, lan tỏa năm châu
Văn hóa 04/12/2025 13:38
Bên ấm trà thơm
Văn hóa 02/12/2025 14:32
Chung khảo Liên hoan "Thôn, tổ dân phố văn hóa tiêu biểu" Hà Nội diễn ra ngày 6/12
Văn hóa 01/12/2025 21:03
"Âm nhạc cuối tuần" - Điểm hẹn văn hóa mới bên hồ Gươm
Văn hóa 01/12/2025 13:09
Sôi động “Khai Hoa Huyền Ấn”: Giới trẻ TP.HCM khám phá lịch sử Việt bằng tương tác và công nghệ
Văn hóa 29/11/2025 13:29
Hà Nội khởi động Dự án "Âm nhạc cuối tuần" tại Nhà Bát Giác
Văn hóa 27/11/2025 19:57

