Vài người đến bên ta rồi đi
Người ta hết yêu từ khi nào, tôi còn chẳng biết | |
Chúng ta đi qua nỗi đau, không phải là để đắm chìm |
Em với một hai người nữa, tổng cộng là vài người.
Đó là những ngày hình ảnh em ẩn hiện. Tôi đã vài lần có thể đẩy tình cảm chúng mình về hướng của hồi ức, rồi ký ức đó đóng băng, sau đó lại nổi trên mặt nước, chạm vào bàn tay tôi thành cảm giác lạnh giá.
Tôi nhìn em đắm say bên người khác, làm những điều lẽ ra không nên thấy.
Làm thế nào khi một người vội vã quên mình, trong khi mình thì còn nhớ người ta với tất cả những thứ thiêng liêng nhất? Mình giả vờ không nhìn thấy rất nhiều thứ, sống như một kẻ quẩn quanh phiền phức.
Có vài người ghé ngang qua cuộc sống của tôi. Một người ngồi cạnh giữa đêm, không mang lại chút cảm giác thân thuộc. Một người tôi thử dùng rất nhiều cố gắng rồi mà không cách nào dung nạp được. Rồi ai đó trả cho tôi sự hụt hẫng và nuối tiếc. Em lại là nơi tôi tìm về, như thế ký ức hôm qua không thay đổi, vẫn yên vị và là duy nhất.
Ảnh minh họa: Mạnh Tiến |
Một ngày rất xưa, tôi từng coi em là bến bờ duy nhất. Sau này thì tôi mới biết là hai chúng mình hai cách nghĩ. Và ngoài tôi thì em có nhiều cuộc vui.
Một ngày rất buồn, tôi nhận ra những điều mình trao tặng hóa ra không từng được em nâng niu. Mắt em thì xinh, môi em thì cười, nhưng tình yêu đó chỉ là sự nửa vời mặn nhanh dễ chán.
Giá tôi biết sớm điều ấy, để cũng yêu em bằng tình yêu một nửa. Trò đùa của chúng mình có lẽ sẽ dài và bớt đau một chút.
Có vài người đến bên đời, đôi khi chỉ để cho ta biết rằng ta đã yêu sai cách. Vì sai cách nên chẳng thể chạm vào chân thực. Vì vụng về lúng túng nên chẳng thể dắt nhau đi tới những ngày vui.
Hôm đó, môi rộn ràng cười với nhau, tay nắm chặt và vài lần mơ mộng cùng nhau, nhưng ta nhanh chóng lỡ làng chỉ sau một lần lạc hướng.
Cũng bởi chúng ta chưa từng đau khi đánh mất tình cảm tuyệt vời nhất. Những lệch lạc khi trước ta có là chưa đủ để đôi chân hôm ấy thăng bằng. Mình lẽ ra có thể hạnh phúc trên mặt đất, thế nhưng lại cứ chọn nhắm mắt và bay cao.
Vài người đến bên ta rồi đi, để lại trong ta muôn vàn cảm giác kỳ lạ. Nỗi đau có lẽ là thứ nhiều nhất có thể cảm nhận được khi đó, nhưng dĩ nhiên không phải là thứ cuối cùng.
Và nay bước tiếp không quay đầu lại. Ta sẽ học được cách nhìn nhận cuộc sống như một hành trình. Đoạn đường hôm nay sẽ còn gập ghềnh mới, cảm hứng mới. Và chúng ta phải cảm ơn hôm qua, với tất cả kỷ niệm và trải nghiệm!
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Miệt mãi giữ nghề xưa trên phố
Du lịch Khánh Hòa dịp lễ 30/4: Doanh nghiệp kỳ vọng, du khách thận trọng
HĐND các cấp đổi mới phương thức giám sát theo hướng đi sâu, đi sát đến tận cơ sở
Xe khách bốc cháy trên cao tốc TP.HCM - Long Thành - Dầu Giây
Công ty Tâm Lộc Phát đã huy động hơn 5.100 tỷ đồng từ các nhà đầu tư
Khởi tố nhóm đối tượng tàng trữ ma túy, trộm cắp xe máy
Bộ Chính trị, Ban Bí thư thi hành kỷ luật cán bộ, tổ chức đảng
Tin khác
Nghệ An vẫn còn nhiều khó khăn trong công tác cai nghiện ma tuý
Cộng đồng 19/04/2024 12:51
3 chủ nhân giải thưởng VinFuture 2023 lọt Top 100 người ảnh hưởng nhất thế giới
Cộng đồng 18/04/2024 20:50
Nơi làm việc ấm áp tình thân
Cộng đồng 18/04/2024 11:30
Người nổi tiếng tiếp tay cho quảng cáo sai sự thật sẽ bị xử lý
Cộng đồng 18/04/2024 08:28
Sắp diễn ra Đại hội Công nghiệp Dược liệu và Thẩm mỹ Quốc gia, lần II - Quảng Nam 2024
Cộng đồng 18/04/2024 07:54
Chuẩn bị mâm cỗ cúng Giỗ Tổ Hùng Vương, giữ gìn bản sắc dân tộc
Cộng đồng 17/04/2024 20:33
Dự án “Thả lưới ước mơ”: Góp phần thực hiện công tác an sinh xã hội trên các vùng biển đảo
Cộng đồng 16/04/2024 13:53
Sôi động Ngày hội gia đình “Mùa Xuân vui khỏe - Kết nối yêu thương”
Xã hội 15/04/2024 19:17
Tim Cook- giám đốc điều hành Apple dạo hồ Gươm, thưởng thức cafe trứng
Cộng đồng 15/04/2024 18:15
Lừa đảo bán điện thoại giá rẻ, chiếm đoạt hàng tỷ đồng
Xã hội 15/04/2024 06:32