Thương nhớ tường vi

07:32 | 11/06/2024
Có bao giờ vì mải mê ngắm nhìn một nhành hoa mà bạn quên cả thế giới xung quanh? Một sáng thức dậy, khi mặt trời bắt đầu vén bức màn mây, ửng hồng phía xa xa, tôi chạy ra sau nhà tập thể dục. Vẻ đẹp của những khóm tường vi ven đường lúc bình minh đã níu chân tôi lại. Lòng tôi cảm thấy nhẹ nhàng, lắng đọng, xen cả nỗi niềm hoài niệm, thớ thương.
Mưa rơi trên đóa tường vi Cánh hoa bồ công anh
Thương nhớ tường vi
Ảnh minh họa

Ở quê, mùa này, đâu đâu cũng nhìn thấy hoa tường vi. Hai bên đường, mé hàng rào, trước cổng nhà, trong vuông sân, trên chậu cảnh... đều thắm sắc tươi hồng dịu dàng của loài hoa gắn liền với chuyện tình đẹp mà buồn trong cổ tích. Tường vi không rực rỡ như hoa phượng, cũng không nổi bật với sắc tím như bằng lăng. Hoa nở đó, giữa màu xanh của làng quê, đung đưa trong gió tỏa hương thơm dịu ngọt đẹp như cô thôn nữ tuổi trăng rằm, nghiêng nghiêng cười dưới vành nón quai thao.

Tường vi thân nhỏ, chỉ cao hơn đầu người nhưng rất nhiều cành và mềm dẻo. Nhánh lớn bằng ngón tay cái, nhánh nhỏ thì như chiếc đũa, có nhánh chỉ nhỉnh hơn cây tăm. Hoa tường vi nở rộ từ giữa tháng 6 đến đầu tháng 9. Từng chùm hoa tròn đầy, đung đưa dưới mây trắng, trời xanh. Cánh hoa nhỏ, mỏng như hoa giấy nhưng mềm mại, tập trung phía đầu cành nên khi bung nở là trĩu xuống. Dù có nắng như đổ lửa thì tường vi vẫn ung dung, bình thản tựa như những cánh bướm đỏ hồng chực bay lên chứ không hề ủ rũ, kém sức sống.

Chính vì thích nên tôi đã bứng một “em” tường vi con từ ngoài vườn trồng vào chiếc chậu lớn đặt trước hiên nhà. Từ khi chuyển về sân, cho dù mất đi sự tự do dưới lòng đất nhưng ngày ngày được cô chủ cho uống nước, tỉa tót, chuyện trò nên cây phát triển nhanh, lá mướt xanh, tua tủa cành và đơm bông nhiều hơn trước. Tưởng là tường vi sẽ mãi ở bên tôi hết mùa hoa này đến mùa hoa khác, chẳng thể ngờ chúng tôi đã phải nói lời chia li.

Đến giờ tôi mới hiểu, tường vi rất dễ trồng nhưng cũng kén người chăm. Sau mấy ngày mưa dầm liên tiếp, cây cối uống no nước, hả hê, chỉ riêng tường vi bắt đầu xuất hiện những chiếc lá úa, hoa kém sắc rõ rệt. Tôi cuống quýt đến bên chậu cây, xem bên trong còn ít nước đọng nào không, có thể cây bị úng. Không thể làm gì hơn, tôi đành chờ đợi mong em ấy hồi sinh. Nhưng càng chờ, nỗi thất vọng của tôi càng tăng lên rồi vụt tắt. Hôm sau, khi nhấc chiếc cây không còn dấu hiệu của sự sống ra khỏi chậu thì tôi phát hiện một chiếc rễ to chui vào lấp kín lỗ thoát nước.

Từ đó đến nay, tôi vẫn chưa trồng thêm một cây tường vi nào nhưng sự yêu mến và khát khao có được thì vẫn không thay đổi. Cứ nhìn thấy hoa ở bất kì nơi đâu, tôi đều cảm thấy thân thương như gặp lại người bạn cũ. Đám hoa mùa hạ ấy, vầng mây hồng mùa hạ ấy đã ngủ lại trong tâm tư của tôi cùng bao nhiêu dang dở, luyến thương…

Trà Đông

© 2021 Ghi rõ nguồn "laodongthudo.vn" khi phát hành lại thông tin từ website này