Khó dẹp lắm
Yên tâm đi | |
Tất nhiên rồi! |
- Chú còn lạ gì. Nói chung chung tận đẩu tận đâu thì nó dễ, chứ nói chuyện cụ thể, lại ngay sát mình cũng ngại lắm.
- Đúng như một thi sĩ nào đã nói bác nhể?
- Chú định nói chuyện gì mà liên quan đến thi sĩ. Mấy vị này là phức tạp lắm.
- Em nhớ có câu thế này: “Ta rất gần với biển rộng trời cao/ Chỉ xa cách những gì thân thuộc nhất...”.
- Chuyện gì thì chú vào đề luôn đi. Vòng vo mãi.
- Vâng, sáng nay em gặp bác A chống gậy ngoài ngõ. Bác nói: “Chào chú, dạo này tôi yếu quá. Cái số tôi nó khổ chú ạ”.
- Cái bác A ấy, cán bộ cao cấp, lương hưu ngất ngưởng, con cái đề huề, nhà cao cửa rộng cả, sao lại khổ được?
-Thế mà khổ thật. Nghe ông ấy nói, em mủi lòng quá. Em hỏi: “ Vì sao bác khổ?”. Bác A trả lời, ốm mà không được đi nằm viện.
-Chuyện lạ nhỉ? Có bần cùng bất đắc dĩ mới phải nằm viện, sướng gì mà muốn nằm viện.
-Vấn đề là bệnh viện bắt nằm, dưng gia đình bác ấy không cho nằm, vì sợ tốn tiền.
-Lạ nhỉ, theo tớ biết, bác A lương hưu cao, nhà cửa của các con đều một tay bác xây dựng cả, sao lại sợ tốn tiền nằm viện?
-Bác ấy bảo, lần trước bác nằm viện, người nhà không ai trông nom, bác đành thuê ô-sin, 1 tháng hết hơn chục triệu, nên lần này vợ con bác không cho bác nằm viện nữa.
-Vậy thì số bác A khổ thật. Hưu trí làng nhàng như tớ mà mỗi khi trái nắng trở trời, ngọc thể bất an, vợ con đã tề tựu đòi đưa đi viện khám. Vậy mà theo chỗ tớ biết, mặc dù hưu, nhưng bác A vẫn còn bù hao nhiều cho vợ con đó.
-Thế mới đáng để em “đa chiều” với bác chuyện này. Có nhà hiền triết nói: “Con người mà không tốt với bố, mẹ, người thân của mình, thì chắc chả tốt với ai được”, đúng quá bác nhể?
-Tưởng chú bàn chuyện vặt vãnh, hóa ra cũng mang tầm xã hội đó. Hình như cái tình người đã có phần phai nhạt.
-Xã hội quá chứ bác. “Gia đình là tế bào xã hội”, tình gia đình như thế nói chi đến tình xã hội.
-Quay lại cái câu của nhà hiền triết nào đó mà chú vừa dẫn, tớ cũng chưa đồng tình hẳn.
-Rõ thế, mà sao bác chưa đồng tình?
-Có nhiều người đối với người thân không ra gì, nhưng rất tốt với người xã hội đó.
-Lòng tốt thuộc bản chất con người, chuyện đó khó, bác ạ.
-Thì đấy, nhiều người đối với bố mẹ không ra gì, như trường hợp bác A ấy, nằm viện không ai chăm sóc. Vậy mà nếu sếp có chẳng may nằm viện, vẫn những đứa con ấy, có khi tự nguyện túc trực bên sếp ấy chứ.
-Hóa ra lòng tốt đôi khi xuất phát từ tư lợi. Sếp có thể quan tâm cất nhắc, chứ bố mẹ có hắt đi, vẫn cứ thương con. “Nước mắt chảy xuôi mà”.
-Đúng vậy. Ta có nên đưa nỗi khổ của bác A ra tổ dân phố không nhỉ?
-Bác đưa nhé.
-Chú đưa đi.
-Thôi khó lắm, chuyện nội bộ gia đình của họ, khéo lại mang vạ.
-Ngay em và bác cũng chỉ “tào lao” vậy thôi, chứ có ai dám góp ý đâu. Vì thế, cái xấu khó dẹp lắm.
Thiện Tâm
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Bộ Chính trị, Ban Bí thư thi hành kỷ luật cán bộ, tổ chức đảng
Đẩy mạnh công tác tuyên truyền, giáo dục trong CNVCLĐ quận Bắc Từ Liêm
Thành đoàn Hà Nội công bố 10 gương mặt trẻ Thủ đô tiêu biểu
Tiếp tục bàn để sửa Luật Đất đai
Duyệt đồ án quy hoạch phân khu đô thị Sóc Sơn khu 1 quy mô 629,34ha
Nâng cao kỹ năng phòng chống tội phạm lừa đảo trên không gian mạng cho phụ nữ
Nâng cao ý thức đảm bảo an toàn lao động
Tin khác
Luật hóa khu công nghiệp
Bình luận 09/04/2024 14:16
Hồi sinh những dòng sông
Bình luận 04/04/2024 10:25
Chuyện xây trường, mở lớp
Bình luận 02/04/2024 08:41
Gấp rút đào tạo nhân lực công nghệ bán dẫn
Bình luận 28/03/2024 09:06
Ý thức không tăng, tai nạn khó giảm!
Bình luận 07/03/2024 17:04
Vì sao chưa thống nhất?
Bình luận 05/03/2024 11:08
Cần mở rộng hạn mức chứng nhận quyền sử dụng đất
Bình luận 29/02/2024 10:08
Xuân mới, tỏa rạng thế rồng bay
Bình luận 22/02/2024 07:40
“Ngoại giao cây tre” nâng tầm vị thế Việt Nam
Bình luận 12/02/2024 07:38
Khơi nguồn lực đón vận hội mới
Bình luận 11/02/2024 07:36